"Cố Nguyệt, em....hức....em lấy anh không?"
"Vân Trác, anh chẳng phải yêu Hiểu Á sao..."
"Anh...hức...muốn lấy em."
Vân Trác hức lên một tiếng, trong cơn say hắn hỏi cô. Cố Nguyệt ngẩn ngơ nhìn hắn lặp lại lời nói lúc nãy không quan tâm lời cô hỏi.
"Được....được."
Cô gật đầu đồng ý, ôm chầm lấy hắn trong hạnh phúc, nhưng cô đâu biết đó chỉ là lời hắn nói trong cơn say chứ không phải lời hắn nói trong trái tim.
Tuyệt Vân Trác lấy cô về, hắn vẫn vui vẻ đối xử hạnh phúc với cô, hắn vẫn ngày ngày cùng cô ăn sáng, tối về ăn cùng bữa tối. Ngày lễ kỉ niệm vẫn đi cùng cô.
Nhưng trong tâm Cố Nguyệt biết, hắn là đang thực hiện nghĩa vụ làm chồng. Vân Trác hắn chưa bao giờ yêu coi, hắn chưa bao giờ xem trọng cuộc hôn nhân này...
Trong lòng cô nói không sao! Không phải bây giờ thì sau này sẽ yêu cô, cô tin rằng là vậy.
Tuyệt Vân Trác vốn là tổng giám đốc lớn của một công ty siêu sao nổi tiếng ở thành phố S. Minh tinh bên cạnh hắn nhiều khiến đếm xuể. Sở dĩ hắn cưới cô là vì ba hắn đã quen biết với mẹ cô từ trước nên đã hai đã gặp nhau rất sớm.
Nhưng thời đại học, hắn yêu say đắm một người là Hiểu Á - bạn thân của cô. Cả hai người họ yêu nhau, cô chỉ có thể đứng chúc phúc dù lúc đấy cô đã yêu hắn rất nhiều, tình yêu giấu kín trong im lặng.
Rồi Hiểu Á đã theo người có quyền lực cho cô ta danh vọng vươn ra nước ngoài nên đã rời bỏ hắn khi hắn cần cô ta bên cạnh nhất. Ngày Hiểu Á bỏ rơi hắn, hắn cầu xin, quỳ giữa dòng người mong Hiểu Á nghĩ lại nhưng cô ta đã dứt khoát đi. Chính cô đã chăm sóc hắn trong những cơn say, những cuộc đổ bệnh.....chỉ có Cố Nguyệt cô ngu ngốc yêu hắn đến mù quáng , rồi lại tin lời hắn nói đến dại khờ.
Rốt cuộc, người ôm trọn đau thương cũng chỉ có cô. Thật nực cười cho kẻ yêu người cũ làm tổn thương người bên cạnh, sau này thì cũng chỉ có sự hối hận...
[...]
"Alo, Trác em nghe đây anh gọi có....."
"Cố Nguyêt, em mang dòng m/á-u AB Rh- đúng không?"
Cố Nguyệt có chút hoài nghi, lời đầu dây kia dường như đang rất vội vã, cũng là lần đầu tiên hắn gọi cả họ tên cô như vậy sau khi kết hôn 1 nâm qua.
"Cố Nguyệt nhanh trả lời anh."
Im lặng suy nghĩ khiến hắn dường như gấp gáp hơn hỏi lại lần nữa, cô vội đáp.
"Phải, sao vậy Trác..."
"Hiểu Á gặp tai nạn, cần m/á-u gấp nhưng chỉ có em trùng nhóm m/á-u với cô ấy. Anh đã nói quản gia chờ xe dưới nhà em mau đi đến bệnh viện..."