Chương 11

Bắt Nạt Cô Vợ Tàn Tật

Vũ Yến Anh 26/04/2023 15:31:37

Sáng hôm sau, Lam Y tỉnh giấc, cô đưa tay lên nhay nhay hai thái dương của mình, cô cảm thấy người mìn*** chĩu không sức lực. Cô cũng chẳng biết bây giờ là ngày hay đêm nữa, nơi đây chỉ có ánh đèn mập mờ.


"Cạch"
Là hắn, trên tay hắn cầm khay thức ăn vào, ánh mắt trìu mến nhìn cô.
"Em tỉnh rồi, anh đưa em đi rửa mặt" Lam Y trườn xuống giường.
"Tôi tự đi được, không cần anh lo"

Lam Y đi từng bước nặng nề vào nhà vệ sinh. Chân cô sao cứ mềm nhũn vậy, không đi được nữa rồi, cô lảo đảo.
May là anh chạy ra kịp đỡ cô, bế cô vào phòng vệ sinh, giặt khăn lau Ϧóþ kem đánh răng cho cô. Xong anh bế cô đặt lên giường, còn anh ngồi vào ghế đối diện. Anh cầm khay thức ăn đưa cô.
"Ăn đi"
"Không ăn"
"Vậy em không cần về nhà nữa phải không?"

Nghe thấy anh nói về nhà mắt cô sáng rực lên. Nhìn chằm chằm mặt anh hỏi.
"Anh cho tôi về nhà"
"Nếu em ăn thì mai tôi sẽ đưa em về thăm ba mẹ" vừa dứt câu cô liền dựt lấy khay thức ăn trên tay anh ăn ngấu nghiến.
Anh bộc tóc lên cho cô, xoa đầu cô, nhìn cô ăn.
[...]
Hôm sau, anh vào phòng cô cởi bỏ xích cho cô, rồi đưa cô ra ngoài. Vừa ra đến ngoài cửa mắt cô đã nhíu vào vì cô đang ở trong phòng tối ra ngoài vẫn chưa thích ứng được với ánh sáng mặt trời nên mới như vậy. Anh đi đăng sau đỡ cô.
"Không sao chứ, hay chúng ta vào nghỉ đã"
"Không, ra xe đi" hắn đi ra mở cửa xe cho cô rồi dang chỗ mình ngồi. Lấy dây an toàn cài vào cho cô.
Cô thực sự háo hức khi chuẩn bị về gặp ba mẹ mình.

- chắc ba mẹ nhìn thấy mình sẽ vui lắm, lâu rồi mình không về nhà mà- cô vừa nghĩ vừa cười tủm tỉm.
Anh nhìn cô như vậy anh cũng vui theo.
Vừa về trước cửa nhà cô liền nhìn thấy ba mẹ, cô đưa tay mở cửa xe thì không mở được. Quay sang hỏi Thiên Phong.
"Sao không mở được? Anh khóa cửa?"
"Mở ra cho tôi xuống" cô lay cánh cửa xe
Vì xe ô tô của anh đứng bên kia đường nên cô chỉ thấy bố mẹ từ xa, còn ba mẹ cô chắc không nhìn thấy cô đâu vì kính xe chỉ có người ở trong nhìn ra được còn người ở ngoài thì không.
"Tôi có bảo cho em về nhà hẳn đâu, chỉ về nhìn từ xa thôi" hắn cười nham hiểm
"Đồ tồi, loại lắt léo"
"Đó là em không hỏi kĩ mà thôi" hắn nắm sau gáy cô kéo sát ào mình.
Cô hất tay hắn ra rồi đập cửa kính xe kêu cứu.

"Cứu tôi, cứu tôi, cứu..."
-buồn ngủ quá, sao lại buồn ngủ vào lúc này chứ- mắt cô díu vào buồn ngủ.
Không phải cô tự nhiên buồn ngủ mà do anh tiếm thuốc ngủ vào người cô. Anh đắp áo khoắc vào cho cô rồi lái xe về biệt thự.

IZTruyen.Com, 26/04/2023 15:31:37

Lượt xem: 182

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện