Chờ Người Quay Lại

Chờ Người Quay Lại

Chuyên mục: Ngôn Tình Việt Nam

Tác giả: Lương Thiện

Truyện chưa có lượt đánh giá nào.

BTV: IZTruyen.Com

Nguồn: Phố Ngôn Tình

Tình trạng: Đang ra

0 Đề cử

“Mang thai con của trẫm?”

Hắn cười nhạo như một giọt máu lạnh rơi xuống, thâm tâm của nàng đáp lại cũng là một nụ cười thê lương.
“Phải, hoàng thượng... không phải người rất mong con của chúng ta ra đời sao?”
Con dao di chuyển xuống khuỷu tay, hắn nhấn nhẹ một cái thì đỉnh dao đã đâm sâu vào gân tay rồi. Nàng không kêu đau, không ՐêՈ Րỉ mà chỉ đưa mắt dõi theo con dao kia. Nàng không còn cảm giác gì nữa rồi, một bên tay dường như đã bị tê liệt vì bị rút hết gân.
“Làm sao để chứng minh nghiệt tử này là con của trẫm? Người đâu, vào đây.”
Hắn lê con dao xuống bụng nàng, lúc này Lưu Liễm Tử mới biết sắp tới hắn sẽ làm gì nên vùng vẫy không muốn để hắn tiếp tục hành động của mình. Nàng có thể chịu tất cả các hình phạt mà hắn đưa ra, nhưng với tư cách hãm hại đứa trẻ đang phát triển trong bụng thật sự nàng không cam lòng, không muốn mất đi đứa con mà mình khó khăn giữ lấy.
Nhân lúc đám người kia chưa vào, nàng dùng chân đá thẳng vào dàn đuốc làm lửa châm với rơm thảm mà cháy lan. Hắn được thị vệ đưa ra ngoài kịp thời, còn nàng vì bị cản trở của đám lửa đỏ cùng với dây trói nặng trĩu trên tay nên khó lòng mà thoát ra.
Từng khắc trôi qua, cuối cùng trôi qua một canh giờ mới có thể dập tắt được lửa. Một tên lính chân trần từ trong đám khói vẫn còn đang bốc nghi ngút bước ra, trên tay còn ôm lấy nàng.
“Hoàng thượng, hoàng hậu ở trong đám lửa khá lâu nên sinh ra khó thở. Thần chẩn mạch thì thấy nhịp tim đập loạn xạ, chỉ e rằng,... e rằng đứa trẻ trong bụng khó lòng mà sinh ra thuận lợi.”
Hắn không để ý tên đó đang nói gì, nhưng ánh mắt thì luôn nhìn chằm chằm vào hành động kia. Một tay ôm lấy thân thể nhỏ nhắn của nàng, tay còn lại luôn xoa dịu lên chóp mũi để hô hấp mong nàng có thể tỉnh lại. Hắn không thể không vì thế mà ghen lên, một tên lính nhỏ bé như thế kia mà dám ᴆụng chạm gần gũi với bậc mẫu nghi thiên hạ, người đầu ấp tay gối với hắn sao?
“ɢɨết hắn, ɢɨết hắn cho trẫm.”


Hắn gằn lên thành từng tiếng khiến cho mọi người xung quanh đều kђเếק sợ, không ai dám cản trở lời nói của bậc thiên tử, chỉ biết phụng mệnh mà ra tay với một kẻ vô tội.
“Thận hình ty đã cháy nên cần thời gian tu sửa, đưa tiện nhân này về cung. Phế bỏ phong hiệu, không còn quyền lực nắm giữ hậu cung của trẫm.”
Hoàng thượng ra chiếu, đại thần trong cung không muốn đồng tình cũng phải chịu đựng cắn răng mà gật đầu. Từ trước đến nay trong cung không có chuyện hoàng hậu bị phế, lại càng không có chuyện ɢɨết đi con ruột của mình. Đây là lần đầu tiên, cũng như là một sự sĩ nhục đối với nàng và gia tộc.
“Chờ đứa trẻ kia ra đời, ɢɨết bỏ.”

Xem đầy đủ

Tủ truyện