Chương 10

Đánh Mất Em

Thảo Phạm 26/04/2023 09:55:33

“Tôi không muốn lập gia đình với người như anh! Anh không chung thuỷ nhưng lại bắt tôi phải có một mình anh, anh chính là một tên khùng!”


Giang Thành bỏ Kiều Thư Nhiễm xuống, cô loạng choạng suýt nữa thì ngã. Hắn thừa nhận hắn điên, nhưng là bị cô bức điên thì đúng hơn.
“Mẹ nó, cô nhận tiền của tôi, nhiệm vụ của cô chỉ có sinh con cho tôi, cô còn đòi tôi làm gì nữa hả?”

Vậy là Giang Thành đã bỏ về. Kiều Thư Nhiễm thở phào, hai chân mềm nhũn, lưng dựa vào bức tường lạnh lẽo. Cô không ngờ là cô dám chửi Giang Thành một cách thậm tệ đến thế.

Tuy nhiên, Kiều Thư Nhiễm không cảm thấy mình sai. Dù gì cô cũng được cưới xin đàng hoàng, được cả nhà họ Giang chấp nhận, trên giấy kết hôn ghi tên của cô, Giang Thành dựa vào đâu mà đem người phụ nữ khác về trước mặt cô?
Nhiều năm trước, vào lần đầu tiên Giang Thành dẫn Kiều Thư Nhiễm về ra mắt.
“Cha, đây là người con yêu, cũng sẽ là con dâu của cha. Cô ấy có thai rồi nên con muốn cuối tháng sau kết hôn.”
“Tốt rồi, cuối cùng ta cũng yên tâm được rồi.”
Thực ra, Kiều Thư Nhiễm khá bất ngờ, người nhà họ Giang không hề đáng sợ như cô từng nghĩ. Không phải theo kịch bản thường thấy trong phim, cô sẽ bị người thân của Giang Thành khinh thường sao?

Kiều Thư Nhiễm để ý rằng em gái của Giang Thành, Giang Uyển Đình đang thì thầm gì đó vào tai hắn, rồi kéo hắn ra ngoài. Giang Thành không muốn Kiều Thư Nhiễm khó xử nên đã đưa cô đi cùng, tiện thể cho cô tham quan khuôn viên bên ngoài biệt thự.
“Hoá ra một năm nay không có người phụ nữ nào bén mảng tới anh là vì cô ấy à? Đúng là vui chơi đủ rồi thì sẽ tự nguyện bị trói chân lại.”
“Em thật sự nghĩ vậy à?”
“Không phải sao?”
“Chỉ là giao dịch cả thôi, anh không yêu cô ấy, cô ấy cũng chẳng yêu anh.”
Giang Thành không muốn phạm phải sai lầm như cha mình, yêu làm gì rồi lại phải âm dương cách biệt, sống một đời đau khổ? Từ khi mẹ mất, cha chưa từng có một ngày vui vẻ. Giang Thành nhìn cái nụ cười gượng gạo ấy của cha đã phát chán rồi…
Kiều Thư Nhiễm nghe loáng thoáng được hai anh em nói chuyện với nhau, cũng hiểu được vài phần. Giang Thành và cô chỉ diễn trò cho cha của hắn xem thôi. Cô biết lúc nào nên kết thúc mối quan hệ này rồi.
Kiều Thư Nhiễm ở lại đây một đêm.
Tối hôm nay, Giang Thành không làm việc, hắn trở nên lười biếng. Hắn ngồi trên giường, bật TV lên xem. Sau một thời gian ở bên Giang Thành, Kiều Thư Nhiễm để ý rằng hắn đã xem mấy bộ phim này cả chục lần rồi.
“Anh thích cô diễn viên kia à?” Giang Thành không trả lời, Kiều Thư Nhiễm lại nói tiếp, “Cô ấy đẹp thật, nhưng diễn không hay lắm, cảnh khóc nhiều khi gượng ép quá.”

“Đó là mẹ tôi.”
“Tôi… tôi không biết. Xin lỗi.”
“Mẹ từng là nhân tình của cha tôi.”
Kiều Thư Nhiễm ngơ ngác nhìn Giang Thành, không ngờ xuất thân của hắn lại như thế. Nhưng… cô chưa từng nghe ai nói rằng Giang Thành là con riêng cả.
“Vậy, anh… là…”
“Cha vẫn cưới mẹ tôi.” Ý Giang Thành là hắn không phải con hoang gì hết. Hắn tiếp tục nói, “Nhưng cũng không được lòng người nhà cho lắm. Kết quả là gì, cô tự thấy đấy.”
Cha mẹ hắn đã âm dương cách biệt hai mươi năm rồi. Giang Thành và Giang Uyển Đình là lí do duy nhất để cha hắn sống tiếp.
“Anh… nói chuyện này với tôi làm gì? Tôi cũng không muốn lún sâu vào hào môn thế gia đâu.”
“Tình nhân yêu kim chủ, chẳng phải rất ngu ngốc sao? Tôi nói là để cô nhớ rằng đừng mơ tưởng bất cứ điều gì. Yêu tôi không có kết cục tốt đâu.”
“Biết rồi.”

Nếu cô mắt mù thì may ra còn yêu hắn.
Hơn nữa, Kiều Thư Nhiễm tự biết thân biết phận. Cô chỉ cần tiền, chỉ vậy thôi. Cô đến cả con còn không cần thì còn cần Giang Thành làm gì nữa? Cô không dại mà nhảy vào hố lửa.
“Nhưng mà… anh không sợ người khác nói này nọ sau lưng sao?”
“Sao cơ?”
“Tôi… tôi chưa mười tám… mà anh đã… đã làm tôi có thai rồi.”

IZTruyen.Com, 26/04/2023 09:55:33

Lượt xem: 458

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện