Chương 23

Đánh Mất Em

Thảo Phạm 26/04/2023 09:56:15

“Kiều Thư Nhiễm, cô không thoát nổi bàn tay tôi đâu, cứ yêu tôi sâu đậm đi.”
Giang Thành dĩ nhiên không ngờ được rằng sau này, hắn mới chính là người thua thảm hại, còn người con gái hắn coi thường lại có thể chiến thắng một cách vẻ vang, rời đi mà để lại trong tim hắn một khoảng trống lớn.
Vài tiếng sau, đồng hồ đã chỉ sáu giờ. Giang Thần cũng đã sửa soạn xong, nhanh chóng chạy xuống phòng khách đợi cha. Hôm nay, trái ngược lại với thường ngày, thằng bé thậm chí còn mặc vest, nhìn tổng thể thì không khác gì một Giang Thành thu nhỏ.
Chỉ là so với cha mình, Giang Thần cho thấy một cảm giác dễ gần hơn rất nhiều.
“Đi thôi.”


Giang Thần cười tươi. Dạo gần đây, cha rất hay bế thẳng bé. Nó rất thích.
Kiều Thư Nhiễm vừa trang điểm xong thì hai cha con Giang Thành đến. Cô không thả mà 乃úi tóc lên, để lại vài lọn tóc rơi xuống, thậm chí còn cố tình chọn một bộ váy được cắt xẻ khá là táo bạo, nhưng dĩ nhiên vẫn không gây phản cảm. Cô không muốn Giang Thần bị ảnh hưởng.
Kiều Thư Nhiễm còn đang hoài nghi người trong gương rốt cuộc có phải là cô hay không. Tuy nhiên, đây mới chính là dáng vẻ Giang Thành thích. Muốn quyến rũ hắn thì chỉ có trở nên như này.
Kiều Thư Nhiễm đi về phía chiếc xe màu đen đang đỗ trước cổng toà chung cư. Giang Thành còn tưởng mình nhận nhầm người, có chút ngơ ngác.
“Sao vậy?”

“À… không có gì. Chỉ là cảm thấy em hôm nay rất đẹp.”
Giang Thành vẫn chưa hết bàng hoàng, hắn nới lỏng cà vạt trên cổ ra. Đây là lần đầu tiên hắn thấy Kiều Thư Nhiễm với dáng vẻ quyến rũ thế này. Bình thường, cô vẫn luôn theo đuổi hình tượng thiếu nữ thanh thuần, trong sáng.
Nhà hàng hôm nay đã được Giang Thành bao trọn. Kiều Thư Nhiễm thì không bất ngờ với cách làm này cho lắm. Chỉ là… hắn còn cho cô bất ngờ lớn hơn.
“Kiều Thư Nhiễm, sinh nhật vui vẻ.”
Quà sinh nhật của cô là một chiếc vòng cổ, Kiều Thư Nhiễm nhận ra ngay lai lịch của nó. Chiếc vòng cổ này được gọi là Hi vọng; rất nhiều năm trước, cha của Giang Thành đã mua lại nó trong một buổi đấu giá để tặng cho vợ mình. Khi cô được gả vào nhà họ Giang, cô cũng đã đeo nó.
“Đây… Giang Thành, cái này quá quý giá rồi, tôi không nhận được.”
“Tại sao lại không được? Sáu năm trước, nó đã là của em.”
Kiều Thư Nhiễm sợ hãi. Giang Thành có cần phải đến mức này không? Đây là một vật rất quan trong đối với nhà họ Giang mà…
Giang Thành đeo vòng cho Kiều Thư Nhiễm, sức nặng từ viên đá khiến cho cô rùng mình. Nhìn từ góc độ này, Giang Thành thấy Kiều Thư Nhiễm càng đẹp đến động lòng người hơn. Hắn cúi đầu xuống, môi còn chút nữa thì chạm vào cổ cô. Hắn thực sự muốn hôn Kiều Thư Nhiễm.
“Tôi vào nhà vệ sinh một chút.”


Thế nhưng hắn lại bị Kiều Thư Nhiễm đẩy ra. Cô vội vàng chạy đi.
“Cha, vòng cổ đẹp quá.” Giang Thành còn chưa kịp đắc ý, Giang Thần đã nói tiếp, “Nhưng tại sao cha không đeo cà vạt mà cô Kiều tặng?”
“Cà vạt?” Kiều Thư Nhiễm còn chưa từng tặng hắn một cái gì cả.
“Mấy tháng trước, con thấy cô ấy vào trung tâm thương mại mua một cái cà vạt rất đẹp luôn, hình như… hình như vào đúng sinh nhật cha mà.”
“Thật chứ?”
Giang Thần gật đầu, vô cùng chắc chắn. Giang Thành nghi ngờ không biết có phải là bởi vì Kiều Thư Nhiễm giận hắn do hắn bỏ cô lại giữa đường hay không.
Hắn đột nhiên lại mỉm cười.
Chắc chắn là như vậy rồi. Kiều Thư Nhiễm yêu hắn mà.
“Ngoan lắm, sau này có tin tức gì thì nhất định phải nói cho cha, biết chưa?”
“Dạ.”

“Nhưng… lúc nào con mới được gọi cô Kiều là mẹ? Không phải cô Kiều là mẹ ruột của con sao?”

IZTruyen.Com, 26/04/2023 09:56:15

Lượt xem: 269

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện