Chương 26

Đánh Mất Em

Thảo Phạm 26/04/2023 09:56:24

“Coi như đây là món quà đầu tiên em tặng tôi. Tôi rất thích.”


Kiều Thư Nhiễm không hề dễ chịu chút nào, nhưng vì A Sâm, cô chỉ đành kìm nén lại. Với tính cách của Giang Thành, nếu biết đến sự tồn tại của A Sâm, hắn sẽ không để anh yên. Hắn không chấp nhận thua bất kì ai cả.
Giang Thành vô cùng hài lòng, rất nhanh liền nhoẻn miệng cười. Thứ mà hắn muốn, hắn sẽ không tiếc thủ đoạn để đoạt về, giống như Kiều Thư Nhiễm bây giờ vậy.
“Tôi đói rồi, làm bữa sáng cho tôi đi.”
Con người này thật là vô liêm sỉ! Nhận vơ quà cho người khác là cho mình, lại còn mặt dày đòi cô nấu ăn cho.

Kiều Thư Nhiễm không nói gì cả, bỏ vào trong phòng ngủ. Cô đóng cửa rất mạnh, làm cho chú mèo đang ngủ trong ổ bị kinh động. Nó kêu lên rồi chạy khỏi ổ.
“Bảo bối, mẹ xin lỗi.”
Kiều Thư Nhiễm vội ôm bé mèo vào trong lòng. Vài ngày trước, A Sâm đã gửi nó cho cô. Anh nói, nó chính là tâm can bảo bối của anh, anh đã nuôi nó mấy năm liền khi ở nước ngoài, giờ anh giao nó cho cô.
Kiều Thư Nhiễm lại bắt đầu không kìm được nước mắt. Cô ghét Giang Thành, cực kỳ ghét. Cô chỉ hi vọng người đàn ông này có thể biến mất khỏi cuộc đời cô ngay.
“Kiều Thư Nhiễm, mau làm bữa sáng đi, cả tôi và Thần Thần đều đói rồi.”

Lần này, Giang Thành còn lợi dụng cả con mình. Kiều Thư Nhiễm bất đắc dĩ phải buông bé mèo ra rồi đi ra ngoài.
“Hai người muốn ăn gì?”
“Gì cũng được.”
Một lúc sau, Kiều Thư Nhiễm bưng ra bát ngũ cốc. Giang Thành nhíu mày lại, hắn không ăn được loại đồ ăn này. Trái lại thì Giang Thần ăn trông rất vui vẻ.
Thật là đáng ghét, hắn lại không thể sai bảo cô thêm nữa.
Ăn xong, Kiều Thư Nhiễm cho bát vào máy rửa bát, định đợi đến trưa thì rửa một thể. Giang Thần còn chưa lấy sách vở nên phải theo Giang Thành rời đi rất sớm.
“Em không đi cùng à?”
“Không, hôm nay tôi chỉ dạy ba tiết cuối thôi.”
Hai cha con ra về, Kiều Thư Nhiễm thở dài. Cuối cùng thì căn nhà cũng chỉ còn mình cô.
Đúng lúc đó, Kiều Thư Nhiễm lại nghe thấy tiếng chuông điện thoại trong phòng khách. Hoá ra là mẹ của cô gọi.

“Mẹ, sao sáng sớm mẹ đã gọi rồi?”
“Hôm qua sinh nhật con, mẹ không tiện nói. Con 25 tuổi rồi, chẳng lẽ cứ muốn ở một mình mãi? Con đừng đợi nữa, quay về với Giang Thành đi, dạo này cậu ta với đứa bé đó quan tâm con nhiều đấy.”
“Con mới 25 mà. Bây giờ rất nhiều người kết hôn muộn mà.”
“Đúng, con 25, chưa muộn. Nhưng đã tám năm rồi đấy! Con gái có bao nhiêu lần tám năm hả? Không phải con nói cậu ta khởi nghiệp thành công là sẽ quay về để kết hôn sao? Cậu ta hiện giờ thành công rồi đấy, lên báo suốt, nhưng cậu ta có về không? Đến cả một câu nhắc đến con cũng không có!”
Cổ họng Kiều Thư Nhiễm hơi nghẹn lại, nhất thời trong đầu trống rỗng chẳng nghĩ ra được gì mà nói. Cô chỉ là… tin tưởng A Sâm mà thôi. Hơn nữa, hai người thỉnh thoảng vẫn liên lạc với nhau, mỗi dịp sinh nhật, kỉ niệm đều có quà cho nhau. Mỗi năm, anh sẽ về nước vài ba lần.
“Sao? Không nói được gì nữa hả?”
“Mẹ, sự nghiệp của anh ấy vẫn chưa được ổn định. Mẹ cho anh ấy thêm chút thời gian đi. Mẹ muốn con uổng phí tám năm đó sao?”
“Thật hết nói nổi mà!”
Bà Kiều tắt máy ngay. Kiều Thư Nhiễm cười nhạt, đặt điện thoại xuống bàn. Cô ngồi xuống ghế, nhìn bức ảnh được treo trên tường, trong lòng vẫn tràn đầy hi vọng.
Thế nhưng, mặt mày Kiều Thư Nhiễm đột nhiên biến sắc. Nhỡ có một ngày, Giang Thành đến gặp cha mẹ cô, họ lại nói rằng trong cuộc đời cô còn tồn tại một người đàn ông tên Lục Sâm thì sao?

“Tôi sẽ không để anh tổn thương anh ấy đâu… Giang Thành.”

IZTruyen.Com, 26/04/2023 09:56:24

Lượt xem: 263

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện