Chương 35+36

Đánh Mất Em

Thảo Phạm 26/04/2023 09:56:45

“Giang Thành, chúng ta còn chưa từng hẹn hò, sao có thể kết hôn được?”


“Chúng ta kết hôn rồi hẹn hò, không được sao?”
“Dĩ nhiên là không.”
Vậy là kế hoạch đánh nhanh thắng nhanh của Giang Thành thất bại. Thấy hắn đứng dậy, Kiều Thư Nhiễm yên tâm hơn phần nào. Tuy nhiên, hắn lại ôm eo cô, vẫn rất tự hào.
“Vậy là em cũng yêu tôi rồi, đúng không? Chúng ta hẹn hò một vài tháng, rồi sẽ kết hôn, thế nào?”

Kiều Thư Nhiễm gật đầu, tay thì vẫn đang cố đẩy Giang Thành ra. Hắn trái lại càng ôm cô chặt hơn, bất chợt hôn lên môi cô làm cô không kịp né tránh.
Giang Thành dùng tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của Kiều Thư Nhiễm, cả động tác lẫn ánh mắt dành cho cô đều dịu dàng đến tận xương tuỷ. Nhưng Kiều Thư Nhiễm lại thấy sợ hãi.
“Hiện giờ tôi chính là bạn trai của em rồi, chúng ta nên đổi xưng hô, đúng không? Nhiễm… Tôi gọi em là Nhiễm, thế nào? Rất hay phải không?”
Kiều Thư Nhiễm thấy Giang Thành đang đặt tên cho con mình thì đúng hơn. Giang Thành nghĩ Kiều Thư Nhiễm không nói gì thì chính là đồng ý, hắn lại hôn lên trán cô.
Giờ đây, hắn có thể cho mọi người biết Kiều Thư Nhiễm là người của hắn rồi, xem ai dám tranh giành với hắn nữa.

“Về sau, không cho phép em gọi cả họ tên tôi ra nữa, phải gọi là Thành, hiểu chưa?”
“Được rồi, anh mau buông ra đi.”
Giang Thành buông Kiều Thư Nhiễm ra, nháy mắt với Giang Thần, thằng bé cười khúc khích. Hắn bế con trai lên, xoay mấy vòng.
“Em còn phải soạn bài nữa, hai người đừng làm ồn đấy.”
Giang Thành gật đầu. Mặc dù phi vụ cầu hôn thất bại, hắn vẫn rất vui. Hắn đã tới rất gần Kiều Thư Nhiễm rồi.
Kiều Thư Nhiễm thở dài. Cô soạn bài trên máy tính. Tuy nhiên, cô đôi lúc vẫn không nhịn được mà truy cập vào phần mềm nhắn tin.
Cô tự dặn mình rằng cô sẽ coi Giang Thành là Lục Sâm, nhưng điều này thật sự rất khó. Ngoại trừ gương mặt ra, hai người đó không có gì giống nhau cả.
Thời gian trôi qua quá nhanh, thoáng chốc đã đến mười một giờ đêm. Giang Thành đặt nhóc con đang ngủ say xuống giường, hắn cũng không thèm quay về chiếc giường gấp bên cạnh.
“Tôi bây giờ là bạn trai của em rồi, tôi có quyền nằm trên giường.”
Kiều Thư Nhiễm chán không buồn nói.

Ngày hôm sau, người thức giấc đầu tiên là Kiều Thư Nhiễm. Cô khó khăn lắm mới thoát khỏi vòng tay của Giang Thành. Cô đã cố tình nằm ở giường gấp, vậy mà hắn còn lôi cô về.
Giang Thành bị tiếng lạch cạch trong bếp làm tỉnh ngủ. Hắn xỏ dép đi trong nhà vào, vào trong bếp tìm Kiều Thư Nhiễm. Cô không để ý, cho đến khi bị Giang Thành ôm từ phía sau.
“Nhiễm… Chào buổi sáng.”
Giang Thành vùi đầu vào cổ cô, lại thêm cái cách gọi tên sến súa làm Kiều Thư Nhiễm rợn người.
“À ừ… chào buổi sáng…”
“Thật dễ thương.”
Kiều Thư Nhiễm luống cuống, chỉ có thể thầm cầu xin Giang Thành đừng sến sẩm đến thế nữa. Cô nhìn lên đồng hồ, bỗng thở phào.
“Anh vào gọi Thần Thần đi, kẻo muộn học.”
“Tuân lệnh.”
Kiều Thư Nhiễm nhìn Giang Thành trở về phòng ngủ. Cô chưa hết kinh hãi, tự hỏi rằng đây chính là dáng vẻ của một con thú sau khi bị thuần hoá sao?

“Giang Thành… tất cả là do anh bỡn cợt tôi trước…”
Khi Giang Thành quay lại cùng con trai, Kiều Thư Nhiễm lại mỉm cười. Cô bê đồ ăn sáng ra. Giờ đây, cô cảm thấy mình giống như một diễn viên thực thụ vậy.
Hôm nay, Giang Thành đưa Kiều Thư Nhiễm và Giang Thần đến trường; chỉ khác là hắn không phải đi cổng sau hay không được phép ra mặt nữa. Hiện giờ, hắn là bạn trai chính thức của Kiều Thư Nhiễm, tương lai sẽ là chồng cô.
“Được rồi, anh mau đi đi, nhỡ muộn thì sao?”
“Tôi đi muộn, có ai dám trừ lương sao?”
“Anh…”
Giang Thành trở lại xe. Cô nhìn cậu bé đang đứng cạnh mình, gượng cười. Từ hôm qua tới giờ, cô cảm thấy đối diện với Giang Thần rất khó khăn.
Trái lại với suy nghĩ của cô, Giang Thần vẫn tươi cười, còn chủ động nắm tay cô.
“Cô Kiều, chúng ta vào lớp đi.”
“Ừ… đi thôi.”

Kiều Thư Nhiễm tự hỏi, nếu cô đi theo Lục Sâm, Giang Thần sẽ thế nào nhỉ? Cô nghe nói, hồi học mẫu giáo, thằng bé rất ít nói, cũng không có bạn. Đến khi cô xuất hiện, thằng bé mới thay đổi.
Buổi chiều, Giang Thành lại tới đón hai người. Tuy nhiên, chỉ Giang Thần được về nhà, còn cô lại bị hắn kéo ra ngoài.
Mục đích chính là bồi dưỡng tình cảm.
Giang Thành vô cùng tự tin, mặc dù đây là lần đầu tiên đi hẹn hò. Hắn đã tìm hiểu hết trên mạng rồi, con gái rất thích được người yêu nắm tay đi quanh hồ, giống như là phải khoe với toàn thế giới rằng mình có người yêu vậy.
Nhưng… Kiều Thư Nhiễm dường như vẫn e ngại ở chốn đông người.
“Tôi nắm tay em một chút cũng không được sao?”
“Em… chưa quen, đang ở ngoài mà.”
“Ừ.”
Hắn chỉ muốn mọi người biết cô là của hắn càng sớm càng tốt, còn cô… hi vọng không ai biết cả.
Thực tình, Kiều Thư Nhiễm không muốn Lục Sâm nhìn thấy mình thế này. Cô đã từng hứa với anh rằng sau khi ly hôn với Giang Thành, cô sẽ không còn quan hệ gì với hắn và con nữa.

Ở ngoài, đến cả nắm tay, cô cũng không chịu. Nhưng Giang Thành không ngờ tới là khi chỉ có hai người cũng không thể.
“Anh chuyên tâm lái xe đi, đừng nghịch nữa.”
“Chỉ một lúc thôi mà.”
“Không.”
Giang Thành thấy rất ấm ức. Rõ ràng là hắn đã từ người dưng lên chức bạn trai, vậy thì tại sao hắn cảm thấy địa vị của mình ngày càng kém vậy?
Giang Thành tức giận, nghĩ không thể để Kiều Thư Nhiễm lộng hành thêm nữa. Hắn đỗ xe lại, hôn Kiều Thư Nhiễm, nhưng chưa kịp chạm đến môi cô thì đã bị cô đẩy ra, còn bị tát một cái.
Lực không mạnh, rất nhẹ là đằng khác, nhưng hắn lại thấy đau. Trong lòng hắn đang rất đau.
“Em đã bảo không mà.”
Hôm nay, cô không cho nắm tay, hắn không dám nắm tay; cô không cho ôm, hắn không dám ôm; cô không cho hôn, hắn không dám hôn.
Chỉ là… hai từ hôm nay đó, nhanh chóng đã trở thành nửa năm.
Trong nửa năm hẹn hò, Giang Thành không được động chạm vào Kiều Thư Nhiễm khi không được cô cho phép. Mà số lần cô cho phép chỉ được đếm trên đầu ngón tay. Hai người cùng lắm chỉ có thể ôm nhau, nắm tay, không có tiến xa hơn.
Giang Thành hết chịu nổi cái cuộc sống thanh tâm quả dục rồi. Thịt rõ ràng đang ở trước mặt mà không thể chạm vào.
Hắn sẽ cầu hôn Kiều Thư Nhiễm vào ngày lễ tình nhân.
Chính là hôm nay.
“Em đến địa chỉ tôi gửi đi. Tôi có chuyện muốn nói.”
“Biết rồi.”
Kiều Thư Nhiễm chỉ nhắn lại vài chữ. Bây giờ, trời đang mưa rất to. Lâu lắm rồi cô mới lôi chiếc xe hơi này ra lái, giờ đây mới thấy nó hữu ích.
Đúng lúc đó, điện thoại của Kiều Thư Nhiễm đổ chuông, là Lục Sâm gọi cho cô. Kiều Thư Nhiễm hiếm lắm mới nở nụ cười.
“A Sâm, có chuyện gì vậy?”
“Anh về rồi, đang ở sân bay. Anh muốn gặp em, em đến đây được không?”

IZTruyen.Com, 26/04/2023 09:56:45

Lượt xem: 226

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện