Chương 60

Đánh Mất Em

Thảo Phạm 26/04/2023 09:57:39

“Dù sao thì… cháu chỉ muốn kết hôn vì yêu đối phương… chứ không phải vì trách nhiệm với con.”
Kiều Thư Nhiễm nghĩ, từ trước tới nay, cô và Giang Thành chỉ là mối quan hệ giao dịch. Cô có quyền lựa chọn hạnh phúc cho riêng mình. Dĩ nhiên… nếu cô yêu Giang Thành, cô sẽ chấp nhận quay về với hắn, dù cho điều đó vĩnh viễn không xảy ra.
Buổi sáng hôm đó, Kiều Thư Nhiễm xin nghỉ tiết đầu để tới bệnh viện. Do cảm giác đau nhói truyền đến từ lòng bàn chân, Kiều Thư Nhiễm chỉ có thể đi khập khiễng cả một quãng đường dài.
“Kiều tiểu thư, cô sao vậy?”
Kiều Thư Nhiễm bỗng cảm thấy trái đất thật nhỏ bé, chưa gì cô đã nhìn thấy Giang Thành ở sảnh bệnh viện. Cô biết hắn có thói quen kiểm tra sức khoẻ hằng quý, nhưng cô không ngờ lại có chuyện trùng hợp thế này.


“Ở kia có chuyện gì sao?”
“À… không có gì đâu. Chúng ta đi thôi.”
May mà Giang Thành không để ý tới cô. Kiều Thư Nhiễm vội theo bác sĩ đi kiểm tra vết thương.
Vết thương được xử lý xong, Kiều Thư Nhiễm đeo khẩu trang, kính đen, mắt liếc nhìn khắp nơi. Cô tưởng rằng bộ dạng lén lén lút lút sẽ khiến cô trốn được, nhưng không ngờ tới mình lại nhận được càng nhiều sự chú ý hơn… đặc biệt là của Giang Thành.
“Em định trốn đi đâu?”

Giang Thành chặn Kiều Thư Nhiễm lại, nắm chặt lấy cổ tay của cô. Cô hét toáng lên vì giật mình.
“Anh… anh bỏ ra!”
Giang Thành dồn Kiều Thư Nhiễm vào một góc tường. Hành lang này vô cùng vắng vẻ, cho nên hắn mới dám làm vậy.
“Hình như định mệnh chính là muốn chúng ta gặp nhau đấy.”
Hôm qua, Giang Thành còn tưởng rằng hai người sẽ chia xa một thời gian dài, hoặc ít nhất hắn chỉ có thể ngắm Kiều Thư Nhiễm từ xa. Hắn không dám nghĩ hắn có thể gặp lại cô ở đây, trong hoàn cảnh thế này.
“Tôi bảo anh bỏ ra!”
Giang Thành vô tình nhìn thấy miếng băng gạc lớn được dán quanh lòng bàn tay Kiều Thư Nhiễm. Hắn sững sờ.
“Là nó đã khiến em ra nông nỗi này?”
“Không phải chuyện của anh…”
“Nói cho tôi!”


“Kiều Thư Nhiễm, tôi trân trọng em như thế, còn nó, nó làm gì với em?”
Giang Thành bắt đầu nổi điên, một phần là vì vết thương của Kiều Thư Nhiễm, nhưng chín phần là vì Kiều Thư Nhiễm vẫn còn muốn bảo vệ Lục Sâm. Hắn quan tâm cô, muốn giúp cô thoát khỏi thằng khốn kia, sao cô không hiểu?
Kiều Thư Nhiễm quyết định giữ im lặng. Giang Thành không biết làm gì ngoại trừ buông tay ra.
“Đau không?”
Kiều Thư Nhiễm không giấu diếm mà ngay lập tức thừa nhận. Cô đau, không chỉ có thể xác, mà còn có trái tim. Cô không ngờ Lục Sâm lại hiểu lầm cô, đối xử với cô như thế. Từ khi quay về, cô phát hiện anh đã thay đổi rất nhiều.
Thay vì ngồi nói chuyện thẳng thắn với cô, Lục Sâm tức giận, mắng mỏ cô rồi bỏ đi.
Khi bị cô chọc tức, Giang Thành cũng không mắng cô một lời, trái lại còn chủ động làm hoà với cô.
“Lục Sâm đã đối xử như thế với em rồi, em vẫn muốn ở bên thằng đó sao?”
“Chín năm của tôi đấy… Giang Thành… tôi không thể…”
“Vậy là em chỉ tiếc chín năm thôi sao?”

Kiều Thư Nhiễm cứng họng, tựa như ૮ɦếƭ lặng. Ngay cả khi Giang Thành ôm lấy cô, cô cũng không phản ứng lại.
“Tôi… cũng sẽ yêu em hơn bảy năm… nếu như em không ép tôi quên, đúng không? Tôi so với Lục Sâm cũng đâu kém…”
“Tôi vì em, đến cả mạng cũng không cần, em không thấy sao?” 

IZTruyen.Com, 26/04/2023 09:57:39

Lượt xem: 195

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện