Đánh Rơi Tình Yêu
FULL

Đánh Rơi Tình Yêu

Chuyên mục: Ngôn Tình Việt Nam

Tác giả: Thanh Hằng

Truyện chưa có lượt đánh giá nào.

BTV: IZTruyen.Com

Nguồn: Sưu Tầm

Tình trạng: Full

0 Đề cử

"Roẹt" 1 tiếng,chiếc váy bị kéo rách 1 đường dài,cặp đùi trắng nõn lập tức lộ ra,ẩn hiện qua tà váy mỏng....
Phi Phương thầm kêu nhỏ 1 tiếng,túm váy lén lút chạy vào trong,bụng cô kêu lên ùng ục....

Phi Phương đang thấy rất đói bụng,cả tối cô còn chưa ăn gì?
Cô nghe theo tiếng gọi của dạ dày,mò mẫm vào bếp,thậm chí còn không giám bật điện lên,sợ đánh động đến người đàn ông đang ở trên lầu...
Trong bếp quá tối, Phi Phương hoàn toàn không thấy gì,cô đi dò dò từng bước đến bên nồi cơm điện,lại không biết đυ.ng trúng cái gì,chỉ nghe 1 tiếng" choang" vang lên rất rát tai,....có cái gì đó vừa rơi vỡ....
Phi Phương cắn răng thầm nghĩ,,...thôi ૮ɦếƭ rồi?
Không biết anh ta có nghe thấy không nữa....???
Đợi 1 lúc cũng không thấy có động tĩnh nào khác,Phi Phương mới yên tâm mở nắp nồi cơm ra,mò mẫm xúc cơm cho vào miệng...
Kệ đi,no bụng rồi tính sau....
Đang định nuốt cơm xuống bụng...bóng điện trong nhà bếp bỗng dưng sáng choang,Phi Phương mắc nghẹn,bị ánh sáng bất ngờ làm cho chói mắt,cô theo phản xạ đưa tay lên che mặt....
Danh Dương xuất hiện thù lù ngay cửa bếp,bóng dáng anh cao lớn đến mức khiến cái cửa bếp vốn xây 1m90 trông thấp lè tè...giọng nói đanh thép vang lên.
- tôi còn tưởng có trộm vào nhà ăn vụng đồ ăn,...hóa ra là tên trộm nhà cô à???


Phi Phương cố nuốt cơm xuống,tay vỗ vỗ иgự¢,mặt đỏ bừng vì bị phát hiện.
- tôi....tôi không phải...không phải trộm,tôi...cũng không có ăn vụng?
Danh Dương liếc xéo cô 1 cái,lại nhìn xuống dưới đất,mảnh vỡ thủy tinh nằm rải rác,...thì mặt chau lại,
- cô nói xem,tự ý trèo cổng đột nhập vào nhà,...ăn vụng không biết chùi mép,cơm còn dính trên miệng,còn làm vỡ đồ đạc của tôi....không ăn trộm,vậy cô là cái thứ gì vậy?
Phi Phương vội đưa tay lên miệng xoa xoa,phủi phủi,
Miệng cô dính cơm thật sao?
Danh Dương 2 tay đút túi quần,dửng dưng mà lạnh nhạt,nói.
- cô khỏi phải lau,dù cô có lau sạch cái miệng cũng không thể lau đi hết bản chất xấu xa của cô đâu?xem ra tôi phải cho người xây lại cổng mới được...
Lời nói của anh giống như cô thật sự là 1 tên trộm,không đáng 1 xu....
- chỉ Ăn 1 chút cơm thôi,có đến mức nói như vậy không?

Còn nữa,tôi không phải là trộm,tôi cũng là bà chủ ở đây?tôi vẫn là vợ anh....chúng ta vẫn là vợ chồng hợp pháp,tôi đói thì tôi ăn,vậy cũng không được sao?
Danh Dương nghe thấy lời cô thì giảo hoạt cười lớn,bất chợt tiến về phía Phi Phương,không nói lời nào,ánh mắt mang theo vẻ âm u...
Phi Phương ớn lạnh,nuốt nước miếng cái "ực" bước chân không tự chủ lùi dần về phía sau,lưng đập vào bàn bếp,bị Danh Dương áp sát,anh chống tay sang 2 bên,vây cô ở giữa,cúi mặt,2 khuôn mặt gần kề nhau,tiếng nói của anh phát ra hơi thở lạnh băng.
- vợ????cô tưởng chỗ này của tôi muốn ở thì ở,muốn đi lúc nào thì đi sao?lúc nãy tôi đã nói với cô thế nào?đã có gan đi thì đừng có mò trở về,...cô tưởng tôi nói giỡn với cô à...
Phi Phương đưa tay cố đẩy đẩy,muốn thoát ra khỏi tay anh,nhưng иgự¢ người đàn ông này cứng như thép,không 1 chút suy chuyển nào,Phi Phương chỉ đành cứng miệng mà đáp trả.
- đúng là tôi có đi,nhưng tôi nói là đi luôn sao?tôi là vợ anh,tôi thấy chồng mình dẫn gái về nhà,tôi không vui nên đi ra ngoài dạo 1 chút,tôi có bỏ nhà đi luôn sao?anh không có quyền đuổi tôi,ngược lại là anh,ngang nhiên dẫn gái về nhà,...anh mới là loại không ra gì?
Nói 1 mạch khiến Phi Phương bị hụt hơi,cô ngừng lại,thở hổn hển,không nghĩ bản thân lại can đảm như vậy?chất vấn anh ta?nói ra lòng thoải mái vô cùng...

Xem đầy đủ

Tủ truyện