Chương 03

Giam Em Cả Đời

Thảo Phạm 26/04/2023 09:51:10

“Bé con, tôi yêu em, tôi chỉ là không muốn mất em thôi... đừng rời khỏi tôi, đừng phản kháng nữa.”


Ôn Noãn sớm đã quen với cảnh này rồi. Một giây trước, Cố Mặc vẫn sẽ dịu dàng với cô, nhưng một giây sau, hắn có thể muốn ɢɨết ૮ɦếƭ cô ngay lập tức. Sau đó, Cố Mặc chỉ cho người chụp góc nghiêng của Ôn Noãn. Như vậy, dù cô có không cười, thì cũng không bị phát hiện.
Buổi tối, ngay cả khi đi ngủ, Cố Mặc cũng không hề tháo xích cho Ôn Noãn, hắn cứ thế mà ôm cô vào trong lòng, cho dù cả hai đều khó chịu. Dường như vào trời mùa đông, hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được sự lạnh giá đến từ nó.
Hắn thừa nhận, hắn nuôi nhốt Ôn Noãn thế này, chẳng khác nào biến cô thành một con rối bằng da bằng thịt cả, nhưng hắn không có cách nào khác để giữ được cô. Mỗi đêm, hắn đều mơ thấy cô chạy trốn khỏi mình. Cô chạy mãi, chạy đến nỗi hắn làm cách nào cũng không đuổi kịp. Cuối cùng, kết thúc của giấc mơ ấy cũng chỉ có một, chính là vụt mất cô.
Cố Mặc không muốn như vậy, Ôn Noãn chính là ánh sáng bé nhỏ duy nhất còn sót lại trong cuộc đời hắn. Dù thế nào, hắn cũng phải nhốt cô ở đây. Không ai biết tới cô, thì sẽ không ai ςướק cô đi cả.

“Noãn Noãn... xin lỗi... vì tôi đã ích kỷ...”
Cố Mặc hôn lên trán Ôn Noãn rồi cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, Cố Mặc đã rời đi từ rất sớm. Hôn lễ của hắn và Tống Y Na đang tới gần, mọi việc lại càng chồng chất lên. Thực tình, nếu như hắn phản đối cuộc hôn nhân này thì không ai có thể bắt ép được hắn cả, nhưng đây là cách duy nhất để che được mắt thiên hạ, giữ cho Ôn Noãn an toàn.
Vì thế, trước mặt mọi người, hắn phải giả vờ rằng mình yêu Tống Y Na sâu sắc, ngay cả khi cô ta không yêu mình. Dĩ nhiên, làm như vậy, cô ta sẽ sinh ra ảo tưởng sớm thôi.
“Đồ ăn xong rồi, Ôn tiểu thư...”

Cô giúp việc còn chưa kịp nói hết thì đã bị một cô gái khác vỗ vai chặn họng lại. Cô ấy thì thầm vào tai người bên cạnh: “Cô hẳn là mới đến, đúng không ? Tại nơi này, cấm kị nhất chính là nói chuyện. Muốn cô ấy ra ăn, chỉ cần nhấn vào chuông này là được.”
Hiểu rồi, cô giúp việc mới đến cũng không nói gì thêm, chỉ nhấn vào chiếc chuông trên bàn. Quả thực, ngay khi nghe thấy tiếng, Ôn Noãn đã đi về phía bàn ăn. Chân của cô không tốt, nên đôi khi vẫn đi đứng loạng choạng.
Đồ ăn được đặt ở trước mặt, nhưng Ôn Noãn không hề có phản ứng gì. Cô gái kia muốn khuyên Ôn Noãn ăn, người khác lại kéo cô ra chỗ khác thật xa.
“Trước khi đến đây, chẳng phải tôi đã dặn cô toàn bộ quy tắc rồi sao ? Không được nói chuyện. Hơn nữa, cô ấy không biết làm gì cả, mọi người phải giúp cô ấy xử lý mọi thứ.”
Khi cô ấy trở về bên cạnh Ôn Noãn thì đã thấy cô đang được người khác bón cho. Cô ấy có chút rùng mình. Chẳng lẽ đến cả chuyện đơn giản nhất là tự ăn Ôn Noãn cũng không biết làm sao ?
Quả thực là một con 乃úp bê được nuôi trong Ⱡồ₦g kính mà... Nơi này xa hoa biết bao, có lẽ đến cả cung điện hoàng gia cũng không bằng, nhưng nó không tránh khỏi có sự ngột ngạt. Cô ấy tự hỏi, làm thế nào mà Ôn Noãn có thể sống ở đây, như thế này suốt mười bảy năm trời ?
Sau khi ăn xong, Ôn Noãn chẳng làm gì, người giúp việc cũng coi như đã hết bổn phận, nên cứ để mặc cô ngồi cuộn mình trên ghế sô pha.
Thực ra, những người ở đây không phải không muốn nói chuyện với Ôn Noãn, nhưng tai mắt ở đây quá nhiều. Trên tường tứ phía đều là camera giám sát, phòng ngủ của cô phải có năm đến sáu vệ sĩ đứng canh, phòng trừ trường hợp cô muốn tự tử.
Tại nơi này, không có thứ gọi là tự do.

IZTruyen.Com, 26/04/2023 09:51:10

Lượt xem: 6335

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện