Chương 08

Giam Em Cả Đời

Thảo Phạm 26/04/2023 09:51:27

“Ngoan lắm, bé con, nhớ lấy, em yêu tôi. Cả đời này, chỉ yêu một mình tôi.”


Ôn Noãn hơi gật đầu. Lúc này, chính Cố Mặc cũng cảm thấy mình đã phạm phải sai lầm lớn suốt bao năm qua. Sao hắn có thể để cô sống như một người câm điếc như vậy chứ ? Rõ ràng nếu dạy dỗ cô một chút, cô sẽ ngày ngày nói yêu hắn, cho dù...
Cô không biết yêu là gì.
Những ngày sau đó, Cố Mặc dành không ít thời gian ở bên Ôn Noãn, thậm chí hắn còn cho người nói dối Tống Y Na rằng hắn phải ra nước ngoài. Có những lúc, hắn nghĩ bản thân không khác gì mấy tên đàn ông trơ trẽn đi Ng*ai t*nh sau lưng vợ trên phim ảnh cả, thế nhưng Tống Y Na dù gì cũng chỉ có cái danh mà thôi.
Trong lòng Cố Mặc, cô ta chưa từng là Cố phu nhân, hắn chỉ có một mình Ôn Noãn mà thôi. Cô cao quý đến nỗi chính Cố Mặc cảm thấy bản thân không hề xứng với cô, hắn sợ cô bị hắn vấy bẩn. Thế nên, khi có nhu cầu, hắn cũng chỉ đi tìm phụ nữ khác chứ không bao giờ ᴆụng vào người cô.

“Bé con, nói xem, nay em học được gì nhỉ ?”
Ôn Noãn định mở miệng, thì người hầu lại bước vào. “Cố tiên sinh, Tống tiểu thư gọi điện cho ngài.” Cô ngơ ngác nhìn chiếc điện thoại trên tay cô ấy, bởi cô chưa từng thấy thứ gì như vậy. Cố Mặc một tay nhận lấy, một tay vẫn đang ôm lấy Ôn Noãn.
“Cưng à, có chuyện gì sao ? “
Mỗi lần nói như vậy, Cố Mặc cảm thấy thật buồn nôn. Thế nhưng, hắn cũng không thể phủ nhận rằng khi làm chuyện đó với Tống Y Na, cảm giác rất tuyệt. Không biết cô ta đã qua tay bao nhiêu tên đàn ông rồi, đến cả cái Mng tr.nh cũng là vá lại. Vậy mà còn nói mình thuần khiết.
Tống Y Na như được rót mật vào tim, khoé môi của cô ta cong nhẹ lên.

“Người ta nhớ anh lắm đấy, chẳng lẽ anh không nhớ người ta sao ?”
“Nhớ ૮ɦếƭ đi được. Ngoan, vài hôm nữa anh về, sẽ đem thật nhiều quà về cho em.”
Nói chuyện được một hồi lâu, Tống Y Na rốt cuộc cũng chịu ngắt máy. Cố Mặc nhìn sang Ôn Noãn, trong lòng lại thầm nghĩ rằng, nếu có một ngày cô làm nũng với hắn như thế thì tốt biết bao. Như vậy, hắn mới có cảm giác Ôn Noãn yêu hắn thật sự, chứ không phải nói lời yêu hắn như một con robot đã được lập trình.
Ở trong căn phòng này quá lâu, đến cả Cố Mặc cũng thấy ngột ngạt, nên hắn đã đưa Ôn Noãn ra ngoài. Sau vài tháng điều trị, chân cô cũng tốt lên rồi, hầu như không cần người khác hỗ trợ nữa.
Ôn Noãn đi dạo quanh vườn, men theo bờ hồ. Đây là một chiếc hồ nhân tạo rất lớn, Cố Mặc mới cho xây dựng không lâu trước đó.
“Bé con, qua đây. Đồ ăn...”
“Bé con ?”
Cô đâu rồi ?
Không phải ban nãy, cô vẫn đi dạo quanh đây hay sao ?
“Noãn Noãn ? Noãn Noãn, ra đây mau.”

Cố Mặc bắt đầu sợ hãi, cả người như trên chiếc chảo lửa. Cô sẽ không chạy trốn khỏi hắn chứ ? Hắn nhanh chóng chạy đến bên bờ hồ, lại phát hiện Ôn Noãn đang vùng vẫy dưới đó.
“Bé con !”
Cố Mặc ngay lập tức nhảy xuống, kéo cô về phía bậc thang. Cũng may là hắn kịp thời phát hiện. Nếu không, chỉ vài giây nữa, cô sẽ chỉ còn là một cái xác lạnh lẽo dưới đáy hồ mà thôi.
“Bé con, em sao rồi ?”
“Đầu... đau quá...”
Ôn Noãn cảm thấy đầu mình hơi choáng váng một chút, nhưng cơn đau lúc này so với ban nãy thì chẳng là gì cả. Cố Mặc nhìn xung quanh, làm thế nào cũng không hiểu được Ôn Noãn tại sao lại có thể ngã xuống hồ. Lan can cũng khá cao mà, nó chỉ thấp hơn vai cô vài phân mà thôi.
“Đi, tôi đưa em về.”
Đến tối, Ôn Noãn vẫn kêu đau đầu, Cố Mặc cũng để ý sự khác thường của cô. Dạo gần đây, cô thường xuyên bị đau đầu, nhưng hắn lại không quá để ý, nên cứ cho cô uống thuốc là xong. Có lẽ, hắn nên quan tâm cô nhiều hơn. Vì vậy, sáng hôm sau, Cố Mặc đã đưa cô tới bệnh viện.
“Tiên sinh, khả năng cao là bệnh nhân đã uống thuốc độc.”
“Thuốc độc ?”

Cái quái gì vậy ?
Chính Cố Mặc cũng không dám tin vào tai mình. Là kẻ nào dám hạ độc Ôn Noãn chứ ? Hơn nữa, tại sao kẻ đó lại biết tới sự tồn tại của cô ? Không được... không ai có thể ςướק bé con của hắn đi cả, cho dù là ông trời cũng không được.
Cố Mặc rút điện thoại ra, yêu cầu thuộc hạ ngay lập tức bắt toàn bộ nhóm chuyên viên dinh dưỡng lại.
“Cố tiên sinh, chúng tôi bị oan. Chúng tôi không biết gì cả. Cầu xin ngài, tha mạng cho chúng tôi...”
“Thật ồn ! Các người không khai ra cái gì hữu ích, thì sống để làm gì ?”
Những người được đưa đến đây để làm việc, đều được chính quyền xác nhận là đã ૮ɦếƭ, bởi Cố Mặc không muốn thông tin về Ôn Noãn bị lộ ra ngoài. Hắn phải tính toán cẩn thận từng bước một, nên mới có thể giấu cô ngần ấy năm.
Cố Mặc dần dần cũng mất kiên nhẫn, hắn đứng dậy, hai tay *** túi quần. Trước khi rời đi, vẫn không quên ra lệnh, “ɢɨết toàn bộ đi.”
Ngay sau đó, căn phòng tràn ngập tiếng gào thét, máu đỏ chảy thành vũng trên sàn.
...
Cố Mặc cứ như biến mất khỏi thế giới này trong vòng hơn một tháng trời.

Tống Y Na dần cảm thấy cuộc sống thật vô vị. Ngày nào cô ta cũng đi quẹt thẻ, mua sắm, ăn chơi đến chán luôn rồi. Cô ta vừa định gọi điện cho Cố Mặc, thì người hầu lại truyền đến tin hắn đã trở về. Cô ta vui mừng, nhưng trên mặt vẫn tỏ vẻ khó chịu.
Cô ta muốn được Cố Mặc dỗ dành.
“Sao lại giận rồi ?”
“Anh thấy rồi còn không biết dỗ dành người ta một chút sao ?”
Cố Mặc cười, lấy ra một chiếc hộp.
“Quà của cưng đây.”
Nhìn thấy bộ trang sức trong đó, Tống Y Na thật sự muốn nhảy cẫng lên vì vui sướng.
“Tiên sinh, phu nhân, mọi người đang chờ hai người.”
Gia đình hai bên thấy Cố Mặc và Tống Y Na bên nhau vui vẻ đến vậy, ai nấy cũng niềm nở. Nhà họ Tống sợ nhất con gái rượu của mình lại bị Cố Mặc lạnh nhạt.
“Thật ra... chúng ta chỉ muốn hỏi hai đứa, khi nào thì mới định sinh con. Mặc bây giờ cũng không còn trẻ nữa, nó đã sắp 33 tuổi rồi, chúng ta không thể nhìn...”

“Cha... nhưng con mới 26 mà. Đợi một hai năm nữa cũng chưa muộn.”
Thực tình, Cố Mặc không hề muốn có con chút nào. Hắn cảm thấy trẻ nhỏ rất phiền phức. Tống Y Na dường như rất nóng giận với đề nghị của cha mẹ, cô ta chạy ra ngoài, còn anh trai cũng ngay lập tức đuổi theo.
“Y Na !”
Giữ được Tống Y Na lại, anh ta vội vàng trấn an.
“Em có con, chẳng phải là lợi ích lớn với nhà họ Tống sao ? Sau này, sản nghiệp cũng là do con trai em thừa kế mà thôi.”
“Thật sự sao ?”
Tống Minh Thành gật đầu. Anh ta biết, vì sự thịnh vượng của nhà họ Tống, Tống Y Na sẵn sàng trả giá.
“Được... vậy em nhất định sẽ sinh một đứa con trai cho Cố Mặc.”

IZTruyen.Com, 26/04/2023 09:51:27

Lượt xem: 4112

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện