Chương 10

Giam Em Cả Đời

Thảo Phạm 26/04/2023 09:51:34

“Cô ta chưa gì đã vui chơi đến nỗi có thai rồi sao ?”


Cố Mặc cười lớn, một nụ cười vô cùng ớn lạnh. Bởi vì hắn đã xử lý sạch sẽ mọi chuyện, sẽ không có khả năng Tống Y Na có con của hắn. Mà cũng không thể phủ nhận rằng cô ả và cái tên trai bao kia cũng thật mãnh liệt đi, nhanh như vậy đã mang thai rồi.
Đúng là tra nam tiện nữ, trời sinh một cặp mà.
“Trở về được rồi.”
Cố Mặc cầm lấy chiếc áo măng tô, sải bước trên sàn đá cẩm thạch. Hắn ra nước ngoài, chẳng qua là vì muốn Tống Y Na lộ ra bản mặt thật của mình. Giờ đây hắn sẽ trở về, đương nhiên sẽ đem đến bất ngờ cho cô ta.

“Cố tiên sinh, vậy... ngài định xử lý chuyện này thế nào ? Hay là để tôi dàn xếp tai nạn để cái thai đó...”
“Ta làm nhiều chuyện như vậy, ông vẫn không hiểu sao ? “
“Không được làm hại đứa bé. Ngược lại, còn phải chăm sóc nó thật tốt.”
Hắn đã dự tính cả rồi. Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn. Thực ra, đến cả tên trai bao cũng là do hắn để lộ tung tích cho Tống Minh Thành biết.
Quản gia nghe vậy, trong đầu có chút choáng váng. Tính cách của Cố Mặc, ông cũng không phải không biết. Chẳng phải hắn ghét nhất những người phản bội mình sao ? Từ trước tới nay, chỉ có hắn phản bội người khác, chứ người khác có cả trăm lá gan cũng không dám phản bội lại hắn.

Cố Mặc trở về ngay trong ngày. Tuy nhiên, tin tức này chỉ có vài người thân cận biết được, nên hắn đã lui tới chỗ của Ôn Noãn ở một đêm.
“Bé con nhớ tôi chứ ?”
“Nhớ.”
Đây là những gì mà Cố Mặc đã dạy cho Ôn Noãn. Hắn hôn lên trán cô, rồi lấy ra một chiếc hộp làm bằng nhung màu đỏ. Bên trong là dây chuyền hình cỏ bốn lá, Cố Mặc đeo nó lên cho Ôn Noãn.
Cô còn nhỏ, nên đeo thứ như vậy. Hắn cảm thấy những món đồ trang sức đắt tiền đính hàng đống kim cương hột xoàn kia không hợp với cô chút nào.
“Thích không ?”
“Thích.”
Ôn Noãn dường như cũng vô cùng thích thú với chiếc vòng cổ này, cô chăm chú nhìn nó rồi cười. Trái tim Cố Mặc lệch một nhịp; lúc này, hắn mới phát hiện nụ cười của cô rất đẹp. Hắn khiến cô trở thành một con rối không cảm xúc, nên trong kí ức của hắn, nụ cười ấy sớm đã biến mất rồi.
Như thường lệ, Cố Mặc chỉ ôm Ôn Noãn đi ngủ. Hầu như khi ở cạnh cô, hắn đều có thể ngủ rất say, dù cho giấc mơ đầy máu me ấy vẫn không ít lần hiện về. Nó như nhắc nhở hắn rằng, những người mà hắn yêu thương nhất đều sẽ gặp nguy hiểm, đều sẽ vì hắn mà ૮ɦếƭ.
Càng nghĩ, Cố Mặc càng cảm thấy bất an, hắn ôm lấy Ôn Noãn chặt hơn. Hắn chỉ giữ lại được một mình cô thôi... cho nên, cô phải tha thứ cho sự ích kỷ của hắn.

Sáng hôm sau, Ôn Noãn đứng trước cửa lớn, tiễn Cố Mặc, định đợi bóng dáng của hắn trở nên mờ nhạt rồi mới vào trong nhà.
Thế nhưng, đôi mắt của cô dần dần lại bị cánh rừng thu hút. Cô cứ thế bước về phía trước, chỉ khi bị vệ sĩ cản lại thì mới hoàn hồn.
“Tiểu thư, cô không thể ra ngoài.”
“Tại sao ?”
Cố Mặc có thể đi, tại sao cô không thể ?
“Bên ngoài rất nguy hiểm, Cố tiên sinh chỉ muốn tiểu thư được an toàn.”
Tâm tư của Ôn Noãn đơn thuần, cô không nói gì nữa, liền trở về khu vườn phía sau. Ban đầu, khi được tự do đi lại, cô vô cùng háo hức, ngày nào cũng phải đi dạo đến nỗi chân không đứng nổi nữa, nhưng dần dần cô cảm thấy thật vô vị, cô muốn được xem ngoài kia là như nào.
“Tiểu thư muốn ra ngoài đúng không ? “
Ôn Noãn gật đầu, rồi mới chợt giật mình. Quay đầu lại, cô mới phát hiện ra đó là cô hầu gái mới đến đây không lâu.
“Nếu tiểu thư đến gặp chủ nhân, ngài ấy sẽ giúp tiểu thư ra khỏi đây.”

“Người đó sẽ giúp tôi trốn thật sao ?”

IZTruyen.Com, 26/04/2023 09:51:34

Lượt xem: 3730

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện