Chương 18

Giam Em Cả Đời

Thảo Phạm 26/04/2023 09:52:02

“Để Noãn Noãn bị mày đưa đi, cũng đã nằm trong kế hoạch rồi.”


“Không...”
Cố Mặc quay sang nhìn Ôn Noãn với con mắt lãnh đạm. Lúc này, cô giống như một con rùa rụt cổ, đến cả đối diện với hắn cũng không làm được. Vậy mà còn dám trốn khỏi hắn sao ?
Cố Mặc nắm lấy cổ tay cô, ép cô đứng dậy. Ôn Noãn không có cách nào khác ngoài nghe theo, Tống Minh Thành không cứu được cô, thế nhưng đôi chân này thì lại không như vậy. Nó mềm nhũn ra, tựa như cô lại sắp biến thành con 乃úp bê trong Ⱡồ₦g kính trước kia.
“Buông cô ấy ra !”

Ôn Noãn lắc đầu, cô không muốn Tống Minh Thành vì mình mà nhảy vào biển lửa nữa.
...
Cố Mặc đưa Ôn Noãn ra sân bay. Cả nửa ngày trời ngồi trên máy bay, người cô vẫn run bần bật, sắc mặt thì tái nhợt lại. Cô cứ nghĩ Tống Minh Thành nhất định sẽ cứu vãn được cuộc đời bi thảm này của mình, cho nên mới đi theo anh. Cô từng nói, cô không hối hận vì đã đồng ý tin tưởng anh, đến bây giờ mới nhận ra bản thân mình đã nói dối.
Cô hối hận rồi...
Cô vốn dĩ không nên gặp Tống Minh Thành. Không, là vốn dĩ không nên nghĩ đến việc xem thế giới bên ngoài như nào mới phải. Cố Mặc nói đúng, sống trong cái Ⱡồ₦g son kia không tốt sao ? Cô được ăn ngon, mặc đẹp, vô số kẻ hầu người hạ, không thiếu thốn thứ gì cả...

Không biết từ khi nào, tiếng khóc của Ôn Noãn lại lọt vào tai Cố Mặc lần nữa. Hắn quát lên, “Thu lại đống nước mắt đó ngay ! “
Trong lòng Cố Mặc bắt đầu cảm thấy chua xót, cái cảm giác được mất được còn tưởng chừng như vĩnh viễn biến mất này hoá ra lại ập tới lần nữa. Hắn làm bao nhiêu chuyện vì cô, vẫn không thể tránh khỏi việc cô tò mò với thế giới tàn khốc bên ngoài.
Hắn biết phải làm sao với cô đây ?
Hắn chỉ muốn cưng chiều cô, nhưng cô có cho hắn cơ hội đó sao ?
Thực ra, để cô bị đưa đi hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Cố Mặc, hắn không ngờ được Tống Minh Thành lại là kẻ chủ mưu đằng sau, mục đích của anh ta cũng càng không giống như những gì hắn nghĩ.
Hắn tưởng rằng anh ta phát hiện ra hắn có người khác sau lưng Tống Y Na, nên mới bắt cóc Ôn Noãn để thay cô ta trả thù. Thế nhưng, anh ta làm ra chuyện này là hoàn toàn vì bản thân mình.
Anh ta có hứng thú với Ôn Noãn.
Chính Cố Mặc cũng không hiểu tại sao lại xảy ra chuyện này. Ôn Noãn thì có gì để mà Tống Minh Thành nảy sinh hứng thú ?
Lẽ nào...
“Cố tiên sinh, Ôn tiểu thư, chúng ta đến nơi rồi.”

Ôn Noãn đột nhiên bị đánh thức, Cố Mặc ngay sau đó kéo cô ra khỏi khoang xe. Bây giờ là buổi đêm, nhưng dưới ánh đèn mờ ảo của nơi này, cô vẫn có thể nhận ra đây không phải nơi cô luôn ở.
Cố Mặc đưa cô đến đây làm gì ? Tại sao hắn khẩn trương như vậy ?
“Cố... Cố Mặc...”
Cố Mặc không đáp lại, hắn lôi thẳng cô vào trong một căn phòng rộng lớn. Vừa để cô ngồi xuống ghế, tay hắn đã Ϧóþ lấy cằm cô.
“Nói xem, em muốn quên hay là hận Tống Minh Thành ?”
Ôn Noãn không ngờ Cố Mặc lại hỏi câu này, nhưng cả hai cô đều không muốn. Tống Minh Thành tồn tại trong hồi ức đẹp nhất của cô, là chút ánh sáng trong cuộc đời tăm tối, sao cô có thể quên anh được ? Ôn Noãn lắc đầu, lực đạo từ Cố Mặc lại càng mạnh hơn.
Không phải do hắn ép cô chọn, mà là do... Hắn ở bên cô hơn mười bảy năm, vẫn không bằng Tống Minh Thành ở bên cô vài ngày.
“Nó rốt cuộc đã cho em bùa mê thuốc lú gì ?”
Cố Mặc đẩy ngã Ôn Noãn xuống, mắt cá chân cô đập vào chân bàn, đau đến nỗi bật khóc.
“Nói đi ! Khốn kiếp, cái gì tôi cũng có thể cho em !”

“Vậy anh có thể cho em tự do sao ?”

IZTruyen.Com, 26/04/2023 09:52:02

Lượt xem: 2623

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện