Chương 27

Giam Em Cả Đời

Thảo Phạm 26/04/2023 09:52:30

“Cả anh và Cố Mặc đều yêu cô ta ? Vậy... em là gì chứ ?”


“Được rồi... em giận gì chứ ? Chẳng qua chỉ là một nhóc con không hiểu chuyện. “
Ôn Noãn nghe Tống Minh Thành nói vậy, quả thực rất khó nghe. Trước mặt bà quản lý hung dữ kia, rõ ràng anh vẫn bảo vệ cô, nhưng trước mặt người phụ nữ này, anh lại không tiếc sỉ nhục cô để cô ta vui. Cho dù là vì yêu, Tống Minh Thành không cảm thấy anh rất quá đáng với cô sao ?
Tống Minh Thành nắm lấy cổ tay Ôn Noãn, kéo cô đi theo mình. Tống Y Na bàng hoàng, cô ta ngay lập tức giữ một tay còn lại của Ôn Noãn.
“Anh làm gì vậy ? Anh và con nhỏ này có quan hệ gì ?”

“Chẳng phải em ngứa mắt cô ta sao ? Anh thay em trừng phạt. Trong bụng em còn có đứa nhỏ, đừng có xem mấy cảnh đánh đánh ɢɨết ɢɨết, máu me làm gì.”
“Chỉ có anh là hiểu em nhất.”
Ôn Noãn rùng mình, thần sắc kém đi mấy phần. Tống Minh Thành vì cô ta, không những sỉ nhục cô, mà còn trừng phạt cô sao ? Cô đâu có làm sai việc gì. Rõ ràng là anh sai trước.
“Buông ra ! Buông tôi ra ! Đồ điên !”
Tống Minh Thành nhất quyết không buông, Ôn Noãn cắn chặt vào tay anh. Anh hét lên một tiếng, rồi thả tay ra, trên mu bàn tay xuất hiện một loạt dấu răng màu đỏ.

“Từ khi nào mà học được thói cắn người rồi ?“
Ôn Noãn không trả lời, ánh mắt nhìn anh rõ ràng đã thay đổi hoàn toàn. Cô ghét Cố Mặc, giờ đây lại ghét thêm Tống Minh Thành nữa. Tuy nhiên, anh cũng mặc kệ, lại vác cô lên vai mình. Cô giãy giụa, hai tay trở thành nắm đấm, đánh vào ng anh.
“Bỏ ra ! “
“Ở đây có gì mà náo nhiệt vậy chứ ? Anh vợ từ khi nào lại thích ૮ưỡɳɠ éρ phụ nữ thế ? “
Tống Minh Thành chỉ lườm quýt một cái, rồi tiếp tục quay đi. Cố Mặc đột nhiên lôi Ôn Noãn xuống, cô sợ đến tái mét mặt mày lại. Ngã vào lòng hắn chưa được bao lâu, cô lại bị hắn đánh vào sau gáy một phát, ngay lập tức ngất đi.
“Y Na hiện giờ là vợ tôi, muốn trừng phạt người này, cũng phải là do tôi. “
Tống Minh Thành vốn có ý định cản lại, nhưng lại thôi. Dù gì anh cũng chỉ muốn giải nguy cho Ôn Noãn.
...
Khi Ôn Noãn tỉnh dậy, Cố Mặc vẫn ở bên cạnh cô. Cô vội xuống giường, nhìn qua khung cửa sổ. Đây dường như là tầng cao nhất của toà nhà, bên dưới còn có mấy người đang canh gác. Cố Mặc bước lại gần, ôm lấy Ôn Noãn từ phía sau, vùi đầu vào hõm cổ cô. Hắn nhớ mùi hương này rất nhiều.
“Bé con...”

“Buông ra !”
Đến cả Cố Mặc cũng sững sờ. Hắn tưởng cô chỉ bị kích động khi Tống Minh Thành ᴆụng chạm vào mình.
“Em phát điên gì vậy ?”
“Tôi ghét các người ! “
Bởi vì tất cả đều bắt nạt cô, muốn cô đau khổ. Đôi mắt của Ôn Noãn đã rơm rớm nước mắt, có vài giọt đã rơi xuống, Cố Mặc muốn dùng tay lau đi cho cô, nhưng bị cô đẩy ra.
Chẳng phải hắn thích nhìn cô khóc sao ?
“Tôi... “ Cố Mặc địn*** lời mắng cô, nhưng bỗng nhiên lại thở dài, “Xin lỗi.” Hắn chỉ đành thoả hiệp.
“Noãn Noãn, xin lỗi.”
Có lẽ, đây là lần đầu tiên Cố Mặc chịu nhận sai, đặc biệt là trước mặt một cô gái. Ôn Noãn vẫn nấc nghẹn, khoé mắt cô đỏ ửng lên, nhưng cũng đã chịu để hắn lau nước mắt cho mình. Hiện giờ, Cố Mặc lại thấy phản ứng của Ôn Noãn thật dễ thương, giống như một con mèo nhỏ vậy.
Một lúc sau, Ôn Noãn lại đói cồn cào, bụng sôi sùng sục lên. Cô muối mặt, quay người đi, tự mình lau nước mắt.

“Anh đi đi... đồ xấu.”
Cố Mặc biết Ôn Noãn đang xấu hổ. Vài phút sau, quản gia đem đến một bát súp vẫn còn nóng. Hắn thổi đến khi còn ấm, rồi múc một thìa đến trước mặt cô.
“Ăn đi, ăn rồi mới có sức mắng tiếp. “

IZTruyen.Com, 26/04/2023 09:52:30

Lượt xem: 1813

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện