Chương 28

Giam Em Cả Đời

Thảo Phạm 26/04/2023 09:52:34

“Ăn đi, ăn rồi mới có sức mắng tiếp. “


Ôn Noãn ăn một miếng, rồi mới hỏi lại: “Anh thích bị mắng sao ?”
“Cũng chỉ có em dám mắng tôi.”
Ôn Noãn mím môi, cô có thể coi là Cố Mặc đang dỗ ngọt mình không ? Cố Mặc nhếch môi lên cười, hắn nhéo má cô một cái. Ôn Noãn bị đau, cô lấy tay sờ lên bên má ban nãy bị nhéo. Thế nhưng, trong lòng cô lại chẳng tức giận chút nào.
Đây là lần đầu tiên cô có cảm giác khác lạ như vậy đối với Cố Mặc.

“Ăn, nhanh lên.”
Ôn Noãn ngoan ngoãn ăn hết một bát súp lớn. Cố Mặc thấy hôm nay mình kiên nhẫn đến lạ thường, hắn thế nhưng lại bón từng thìa một cho cô gái này. Hắn nhắn tin cho quản gia, bảo ông ấy cho người đem thêm vài món nữa đến đây.
Hắn rất thích được bón ăn cho cô, có lẽ... sau này hắn sẽ không để mấy cô hầu gái làm việc này nữa.
Một lúc sau, đích thân quản gia đem lên một khay thức ăn đầy ắp, Ôn Noãn bị làm cho choáng ngợp. Bình thường khi sức khoẻ cô kém thì cô cũng không ăn nhiều đến thế. Cố Mặc lại bón cho cô ăn. Ban đầu, cô rất thích, nhưng đến lúc cô no rồi, hắn vẫn tiếp tục.
“Không, không ăn nổi nữa...”

“Vớ vẩn, qua đây, tôi không thích em gầy thế này.”
“Không, đủ... đủ sức để mắng rồi.”
Cố Mặc tươi cười, cuối cùng cũng dừng lại. Nghĩ là cô đã hết giận, hắn định ôm cô vào lòng, nhưng lại bị cô thẳng thừng từ chối.
“Biết làm phản rồi đúng không ?”
“Đúng vậy !”
Cố Mặc cứng họng, đây là Ôn Noãn mà hắn biết sao ? Thế nhưng, tính nhẫn nại lần này của hắn đột nhiên lại tăng rất cao, hắn không to tiếng với cô nữa. Ôn Noãn cũng rất bất ngờ, bởi cô nghĩ dù Cố Mặc có kiên nhẫn với cô tới mức nào thì cũng sẽ không dung thứ cho cô nếu cô không nghe lời.
“Coi như em thắng. “
“Tạm thời em cứ ở đây đi, qua một thời gian nữa tôi cho người đưa em về.”
“Không ! “
Cô muốn về ngay, cô không muốn bị người ta ức ђเếק, cũng không muốn phải ngồi lì trong phòng một lần nữa. Tuy nhiên, có vẻ lần này cô lại chọc giận Cố Mặc. Vẻ mặt Ôn Noãn lại ỉu xìu, cô không dám nói gì nữa.

“Sao không cãi nữa ?”
“Không dám...”
“Tôi cho em ăn là để em mắng, không nhớ sao ? Mắng tiếp đi.”
Ôn Noãn thầm chửi Cố Mặc là đồ điên.
Hồi trước, cô còn chưa kịp nói câu nào, chẳng phải hắn đã hết dùng dao doạ cô rồi lại đến đánh cô sao ? Cố Mặc lại thấy dáng vẻ mắng người của cô hết sức dễ thương, hắn tình nguyện nghe.
“Mới mắng vài câu mà đã đói rồi sao ? Có cần...”
“Không ! Đừng, em không muốn làm heo.”
“Còn chưa thấy con heo nào người toàn xương như này.”
Ôn Noãn không biết đây là khen hay chê nữa. Cô thấy là do mọi người béo thì đúng hơn, đặc biệt là người phụ nữ ban nãy. Cô thấy bụng cô ấy có hẳn đống mỡ rất to, thỉnh thoảng còn dùng tay xoa đống mỡ đó, dường như rất tự hào.
“Người vừa nãy... là ai vậy ?”

Đột nhiên Ôn Noãn nhắc tới Tống Y Na, thần sắc của Cố Mặc kém đi không ít. Hắn không muốn nghe về cái cô ả tiểu thư đó. Con của cô ta là con hoang, cô ta biết điều đó, nhưng lại còn thích ưỡn cái bụng lên khoe khắp thiên hạ rằng đó là con của hắn.
“Cố Mặc !”
“Sau này, bớt tò mò về cô ta đi. “
“Sao lại không được tò mò ?”
Cô cũng đâu làm gì cô ta được. Cô chỉ muốn tìm hiểu xem rốt cuộc người phụ nữ đó hoàn hảo tới mức nào mà khiến cả Tống Minh Thành lẫn Cố Mặc phải cưng chiều.
“Em đang ghen ?”
Ôn Noãn còn không biết ghen là gì.
“Em chỉ cần nhớ, tôi yêu em, không phải cô ta.”
“Không yêu, vậy tại sao anh lại cùng cô ta ở một chỗ ?”

IZTruyen.Com, 26/04/2023 09:52:34

Lượt xem: 1786

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện