Chương 33

Giam Em Cả Đời

Thảo Phạm 26/04/2023 09:52:51

“Ha... đúng vậy rồi... em thích làm con chó của Cố Mặc hơn là làm người phụ nữ của tôi...”


“Trước đây... em không phải thế này... Tiểu Noãn...”
Cố Mặc không chỉ ςướק đi thể xác của Ôn Noãn mà là cả linh hồn của cô rồi... Trước kia, cô chưa từng ỷ lại vào người khác, thà chịu đau một mình chứ nhất quyết không làm liên luỵ tới ai. Vậy mà giờ đây... người con gái này...
Tống Minh Thành nghi ngờ đây rốt cuộc có phải Tiểu Noãn của anh hay không. Chẳng lẽ cô gái này chỉ có gương mặt giống cô mà thôi ?
Ôn Noãn nhắm tịt mắt lại, cố gắng ép hai tay vào tai mình. Cô không muốn nghe. Là cô đã nhìn nhầm Tống Minh Thành, anh cũng chưa từng muốn cho cô được tự do thật sự. Khoảng thời gian ở đây, cô không được bước ra ngoài lần nào cả. Như vậy, ở bên cạnh anh hay Cố Mặc thì cũng đâu có gì khác biệt ?

“Mở mắt ra ! Anh bảo em mở mắt ra, hiểu không ? Nhìn anh !”
“Ôn Noãn ! “
Ôn Noãn muốn đẩy Tống Minh Thành ra, nhưng sự chênh lệch về thể chất của hai người lại rất lớn. Tống Minh Thành thấy tay của cô đã sớm bị anh nắm chặt đến nỗi hằn lên một màu đỏ ửng. Lúc này, anh mới buông tay ra, Ôn Noãn cũng vì thế mà ngừng gào thét.
Nhìn Ôn Noãn, anh không biết mình phải làm gì với cô nữa.
“Em tự mình suy nghĩ lại đi.”

Ngoài tiếng khóc của Ôn Noãn thì chỉ còn tiếng cánh cửa đóng sầm lại.
Ôn Noãn không thấy mình sai. Những thứ này vốn dĩ đâu dành cho cô, cớ sao cô phải học ? Người hầu được thuê về chẳng lẽ chỉ để không thôi sao ? Thực tình, cô cảm thấy cuộc sống không có người khác hầu hạ thật khó khăn. Cô phải học cách dùng đũa, học cách tự ăn, tự tắm rửa, tự thay quần áo, thật sự là quá nhiều thứ...
...
“Cố tiên sinh, hôm nay Ôn tiểu thư đã cãi nhau với Tống tiên sinh.”
“Ông nói chuyện này với tôi làm gì ? Tôi cũng không bảo ông cho người theo dõi cô ấy.”
Quản gia lại cảm thấy đây là chuyện tốt. Dù gì, bình thường ông và Cố Mặc đều nghĩ Ôn Noãn rất có hảo cảm với Tống Minh Thành, thậm chí khả năng cao là sẽ nảy sinh tình cảm với anh. Thế nhưng hôm nay, một câu nói trong lúc nóng giận của Tống Minh Thành đã khiến Cố Mặc xoay chuyển tình thế.
“Ngài thật sự không quản chuyện của tiểu thư nữa ?”
Cố Mặc không trả lời, hắn nhìn chất lỏng màu đỏ sóng sánh trong ly rượu. Hắn làm sao có thể không quan tâm cô. Chăm sóc cô mười tám năm, à không, ba mươi tám năm mới phải, hắn đâu thể biến toàn bộ những công sức ấy trở thành công cốc được ?
Kiếp trước, Cố Mặc vì lời dặn dò của cha mà âm thầm chăm sóc Ôn Noãn. Ông ấy nói nhà họ Cố có lỗi với cha mẹ cô rất nhiều, nên khi họ không may qua đời trong một vụ tai nạn sau khi Ôn Noãn được sinh ra vài ngày, hắn đã đưa cô tới cô nhi viện. Hắn dĩ nhiên đã đưa một khoản tiền lớn cho ông chủ ở đó, nhờ ông ấy để mắt tới Ôn Noãn hơn một chút, có gia đình nào tốt thì để cô làm con nuôi.
Thế nhưng, hắn vẫn không yên tâm. Đối với ân nhân của nhà mình, hắn không thể để mặc mãi được, nên tuần nào hắn cũng đến Bạch Châu một lần.

Hắn chứng kiến toàn bộ quá trình trưởng thành của Ôn Noãn, từ khi cô mới chỉ là một đứa bé đỏ hỏn cho đến khi là một người trưởng thành. Hắn vẫn luôn đứng đằng sau cô, nhìn cô vui cười bên cạnh người bạn trai là Sở Tiêu của mình.
Hắn vốn chỉ vì trách nhiệm của mình nên mới âm thầm xuất hiện trong cuộc đời cô, nhưng dần dần, hắn đến Bạch Châu chỉ vì muốn gặp cô, chứ không phải vì trách nhiệm nữa. Hắn biết bản thân đã bắt đầu tham lam, bắt đầu muốn chiếm lấy một vị trí trong tim cô.
Tuy nhiên, cô hạnh phúc bên Sở Tiêu như vậy rồi, anh lại không làm gì có lỗi với cô, tình yêu của hai người còn chẳng còn lỗ hổng nào để Cố Mặc chui vào mà phá hoại cả. Thế nên, những ước nguyện của hắn, hắn gác lại toàn bộ.
Mọi thứ vốn dĩ trôi qua rất êm đềm, cho đến sinh nhật hai mươi tuổi của Ôn Noãn.
Cố Mặc đã làm một chuyện mà cả đời này hắn phải hối hận, chính là ૮ưỡɳɠ ɓứ૮ cô.
Cô bị hắn ૮ưỡɳɠ ɓứ૮ vào chính ngày sinh nhật của mình.

IZTruyen.Com, 26/04/2023 09:52:51

Lượt xem: 1571

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện