Giang Nam Kiều Nương Tử
FULL

Giang Nam Kiều Nương Tử

Chuyên mục: Ngôn Tình Trung Quốc

Tác giả: Vân Nhạc

Truyện chưa có lượt đánh giá nào.

BTV: IZTruyen.Com

Nguồn: Bichsongcac.wordpress.com

Tình trạng: Full

0 Đề cử

Năm Vạn Lịch,trong lư châu phủ Âu Dương sơn trang

Cuối ngày ánh chiều tà chiếu rọi, thái dương đem toàn bộ lư châu phủ nhuộm thành sắc đỏ, khói bếp từng nhà dâng lên, đúng là quyện điểu(*) về, thời khắc cả nhà đoàn tụ. Ở đông đường lư châu phủ Âu Dương sơn trang, bên trong trang đã có một đám người hạ giọng nói chuyện với nhau.

“Trực gia,ông nói này nên như thế nào?”

Một vị nam tử khuôn mặt đoan chính, thân hình gầy yếu ngồi ở chủ vị chính sảnh, tuổi chừng năm mươi ,khuôn mặt có một tia tiều tụy, xem ra thân thể không được khỏe lắm. Hắn chống cằm, hơi nhíu mi, phảng phất đang gặp gỡ vấn đề đại nạn.

Còn lại năm,sáu vị đứng ở hai bên chính sảnh, xem cách ăn mặc ,xác thực là quản gia nô bộc linh tinh đi.

“Trực gia, bên trong trang trước mắt đã là tình trạng mắc nợ, ngày thường lui tới thương gia, đều là xem ở vài giao tình trước đây, chủ nợ mới nguyện ý tạm thời. Nhưng này không phải kế lâu dài, Trực gia, ông vẫn là lại tìm biện pháp.” Một vị lão thành quản sự lo lắng nói.

Vị này được xưng là Trực gia,tên gọi Âu Dương Trực, là thúc thúc của Âu Dương Liệt, Âu Dương Liệt là chủ nhân Âu Dương sơn trang, năm nay hai mươi sáu tuổi, chưa cưới vợ.

Người sáng lập Âu Dương sơn trang là tổ phụ Âu Dương Liệt Âu Dương Tu Chỉnh, là người thành khẩn chính trực; Âu Dương Tu Chỉnh sau truyền sản nghiệp lại cho Âu Dương Cảnh,càng thêm sáng lạn. Sản nghiệp Âu Dương sơn trang đạt tới cao nhất, vùng Giang Bắc không người có thể sánh ngang, có thể nói phú khả địch quốc.

Nhưng Âu Dương Cảnh trời sinh tính hám lợi, yêu thích quyền quý,thời Vạn Lịch, hắn vì xu nịnh, tự mình đưa lễ vật đến trong cung, không ngờ ở Lang Gia sơn phụ cận gặp sơn tặc, bị Gi*t, thê thiếp cũng đi theo, sản nghiệp đương nhiên liền truyền cho con trai độc nhất Âu Dương Liệt.

Âu Dương Liệt thuở nhỏ yêu thích học võ, bởi vì có gia cảnh tốt làm nền,được các danh sư chỉ dạy, hơn nữa hắn trời sinh thông minh, tuổi còn trẻ liền học được một thân hảo võ nghệ. Nhưng hắn đối kinh doanh hứng thú không lớn, thường xuyên chạy ra bên ngoài, Âu Dương sơn trang phần lớn là thúc thúc Âu Dương Trực để ý.

Âu Dương Trực người cũng như tên, làm người ngay thẳng, đồng tẩu không khi. Tuy nhiên, trên thương trường ngươi lừa ta gạt quả thực đau đầu, cho nên Âu Dương sơn trang từ khi Âu Dương Liệt tiếp quản càng ngày càng đi xuống, bị Giang Nam Từ gia trang cấp siêu việt(theo ta đoán thì có lẽ đại loại là qua mặt a); Nhưng Âu Dương Liệt cũng không bận tâm hoàn cảnh gia đình , còn cùng hai huynh đệ Từ gia trang Từ Bộ Vân, Từ Thanh Vân giao tình thật tốt.

Hôm nay các quản sự tụ tập ở sảnh đường chính đó là vì bên trong trang ngày càng nghiêm trọng, thiếu hụt rất nhiều, hướng Âu Dương Trực báo cáo, muốn hắn nghĩ biện pháp giải quyết. Nếu còn đi xuống như vậy, Âu Dương sơn trang khẳng định chống đỡ không nổi tới mùa đông sang năm.

“Trung thúc,cái này ta biết, nhưng chuyện vụ bên trong trang hẳn là Liệt nhi quản…… Hôm nay như thế nào không thấy? Theo lý hắn hẳn là người có quyền cao nhất a.”

Bên dưới một trận trầm mặc, không ai dám đáp lời.

“Như thế nào……” Âu Dương Trực nhìn thoáng qua những người bên dưới, “Vương Trung, ngươi nói một chút, Liệt nhi chạy đến nơi nào vậy?”

“Bẩm Trực gia, trang chủ đến cửa hàng Tô Châu của Giang Nam Từ gia trang làm khách đi. Là Từ gia nhị trang chủ mời, giống như có cái việc gấp gì đó.”

“Nga? Liệt nhi nên sẽ không là đến Từ gia trang nói chuyện, muốn giải quyết vấn đề nợ nần đi?” Âu Dương Trực chỉ theo ý mình tự nói.

Đừng choáng váng! Âu Dương Liệt nếu tới Từ gia trang nhờ vả, mặt trời sẽ mọc ở phía Tây a. Âu Dương Liệt tính tình cường ngạnh, muốn hắn ăn nói khép nép đi cầu người khác, thà rằng một đao Gi*t hắn cho xong. Âu Dương gia xuống dốc không phải không có nguyên nhân ; Âu Dương Liệt không phải nhân tài kinh thương, Âu Dương Trực cũng không phải, Âu Dương sơn trang mới có thể lỗ lã liên tục,khiến lòng người hoảng sợ.

Chúng quản sự trong lòng nghĩ, lại không người dám nói ra, cuối cùng vẫn là tổng quản Vương Trung thở dài một hơi, động thân nói: “Trực gia, trang chủ không thể làm, vẫn là Trực gia lấy cái chủ ý đi!”

“Có nên hướng Giang Nam Từ gia trang cầu viện? Liệt nhi cùng hai huynh đệ Từ gia cảm tình không phải tốt sao? Dù sao Liệt nhi hiện tại đã ở Từ gia nha.”

“Trực gia, kia Giang Nam Từ gia trang chuyện vụ nắm trong tay cơ hồ đều là đại trang chủ Từ Bộ Vân. Từ Bộ Vân này là người công và tư rõ ràng,muốn hướng hắn điều hành tài chính, lấy tình trạng của chúng ta hiện tại, cơ hồ là không có khả năng.”

“Vì sao?”

“Trực gia, Từ gia trang viện trợ tài chính cũng xem đối tượng. Nếu đã gần kề sụp đổ, cho dù hoàng đế lão gia hạ chỉ, hắn không giúp đỡ chính là không giúp đỡ. Cho nên Từ Bộ Vân mấy năm gần đây thâu tóm GiangNam, trở thành thiên hạ đệ nhất trang, đều không phải là ngẫu nhiên a.”

Âu Dương Trực nhìn tổng quản Vương Trung. Vương Trung là người thành thật trung hậu, luôn làm hết phận sự trách nhiệm của mình,trong lời nói nhất định có phân lượng có thể tin. Hắn cúi đầu nghĩ nghĩ, vậy thật sự không còn cách nào khác.

“Các người ai có hảo ý ,đề xuất xem.” Âu Dương Trực nhìn thoáng qua các quản sự bên dưới.

“Trực gia, ông xem đám hỏi như thế nào?”

Nói chuyện là quản sự tuổi cùng Âu Dương Trực không sai biệt lắm, tên gọi Vương Phúc, làm ở phòng thu chi bí mật, dáng người ục ịch, là người trung hậu, có ý nghĩ khôn khéo rõ ràng.

“Đám hỏi?” Mọi người đều kinh ngạc hô nhỏ.

Với cá tính Âu Dương Liệt, muốn hắn vì tiền tài cưới vợ, căn bản là chuyện không có khả năng! Âu Dương Liệt cuộc đời thống hận nhất chính là nhờ cậy phú quý của nữ tử, hắn cho rằng cảm tình là không thể xứng cân luận hai(ta đoán là cân đo đong đếm á), huống chi dùng tiền tài đến cân nhắc.

Hắn sở dĩ đến bây giờ chưa cưới vợ, chủ yếu là còn không có gặp gỡ cô nương thuận mắt. Nếu không cho dù Âu Dương gia gia đạo sa sút, rất nhiều cô nương vẫn là ước gả cho Âu Dương Liệt. Âu Dương Liệt bộ dạng anh tuấn cường tráng, có một thân hảo võ nghệ, dáng người kia làm cho các cô nương vừa nhìn đều đã mặt đỏ tim đập thật nhanh.

Muốn hắn vì tiền tài cưới vợ? Gi*t hắn đi!

“Phúc thúc, ông không cần loạn chủ ý . Tính nết trang chủ là cái gì ông cũng không phải không biết, muốn hắn vì tiền tài cưới vợ, huấn luyện voi biết hát còn nhanh hơn.” Tổng quản Vương Trung hé ra vẻ mặt sầu muộn.

“Ta là chỉ không phải đám hỏi bình thường, mà là trang chủ trước đây, lão trang chủ chỉ định đính ước a.”

“Vương Phúc,ông là nói đại ca của ta ,cha Liệt nhi trước đây, giúp hắn định ra việc hôn nhân với Tô gia” Âu Dương Trực nói .

“Đúng vậy, Trực gia.”

“Ông không phải không hay là đại ca ta vào lúc Liệt nhi mười một tuổi liền hủy hôn, như thế nào lúc này lại nhắc tới? Huống chi hiện nay Tô gia tiểu thư cũng muốn hai mươi tuổi, sớm qua tuổi lấy chồng. Vương Phúc,ông cũng thật là lão hồ đồ.”

Nguyên lai hai mươi năm trước, Lại bỠthượng thư Tô Hiển là có tiền đồ nhất,được quan viên xem trọng, năm đó Tô phu nhân sinh hạ một nữ nhi, Âu Dương Cảnh tử triền lạn đánh(đại loại là đánh ૮ɦếƭ vấn muốn), cứng rắn muốn kết thân với Tô gia, Tô Hiển về mặt tình cảm cũng ngại ngùng, liền cùng Âu Dương gia định ra việc hôn nhân.

Không nghĩ tới năm năm sau bởi vì trong cung hoạn quan cầm quyền, giang thượng sĩ phu, trong triều đại thần không cùng hắn hợp tác, có lẽ sẽ đắc tội danh và bị tiêu diệt, Tô Hiển cũng bởi vậy đã đánh mất quan; Âu Dương Cảnh mắt thấy thế cục không ổn, lập tức hủy hôn. Tô Hiển gặp cảnh nhân sinh biến đổi lớn,thông gia tương lai lại từ hôn,ngã bệnh không dậy nổi, hậm hực mà ૮ɦếƭ.

Nge nói Tô Hiển sau khi ૮ɦếƭ, Tô phu nhân mang theo nữ nhi đến GiangNam, không lâu, Âu Dương Cảnh vợ chồng cũng gặp sơn tặc chém Gi*t mà bỏ mình. Xem trên đời, quả thật là nhân quả báo ứng, lần nào cũng đúng.

Như thế nào Vương Phúc lúc này nhắc tới việc hôn nhân ấy?

“Trực gia, Tô gia tuy rằng gia đạo ít ỏi, nhưng này nữ rất thông minh,có tài không kém nam nhân,hơn mười năm trôi qua, Tô gia đã muốn trở thành Hấp huyện đứng thứ nhất thủ phủ. Tô gia tiểu thư năm nay đã hai mươi, chưa kết hôn, nếu có thể lấy Tô gia tiểu thư, khốn cảnh bên trong trang liền có thể cứu.”

“Vương Phúc, việc này ngươi là làm sao mà biết được?” Âu Dương Trực cảm thấy rất ngạc nhiên. Hắn cũng không biết Tô gia có tiền đồ như vậy,mà như thế nào hắn sẽ biết?

Kỳ thật thương nhân trong lúc đó đều biết đến,chỉ có nhóm lão gia cao cao tại thượng là không biết. Thương nhân đi tới đi lui các nơi kinh thương nghề nghiệp, tin tức linh thông vô cùng, huống chi đứng thứ nhất thủ phủ Hấp huyện là nữ nhân, tin tức bát quái càng nhiều.

Tô gia phu nhân là nữ tử truyền thống, năm đó đối mặt cái ૮ɦếƭ của trượng phu, bi thương thống khổ rất nhiều, lúc ấy liền dắt Tô Thải Tần năm tuổi đặt chân đến Hấp huyện, dựa vào bàn tay của mình kiếm tiền nuôi nấng nữ nhi.

Tô Thải Tần thiên tư thông minh, năm tuổi nàng cũng đã biết phụ thân hậm hực ,bị từ hôn mà nhục nhã,âm thầm thề, tuyệt đối muốn thành thương nhân giàu có,tài giỏi, không cho người khác xem thường Tô gia. Nàng không đọc tứ thư ngũ kinh,nàng cho rằng ít nho gia giáo điều đã làm hại phụ thân đi sớm. Vì sao đối kháng gian hoạn là chuyện chính nghĩa đâu? Sĩ phu chính mình lại có nhiều thanh cao? Vì sao ở trước mặt Thiên Tử góp lời, hoàng đế không nghe, còn muốn định tội đâu? Trong nhà thê nhi không trọng yếu sao? Phụ thân hậm hực vì trung thành, thiên hạ có thay đổi sao?

Có. Trở nên càng hắc ám!

Đáng giá sao?

Bỏ qua tứ thư ngũ kinh!

Cho nên Tô Thải Tần trước đây chỉ đọc bộ sách tương quan nghề nghiệp kinh thương, nghiên đọc quan niệm chư tử bách gia quản lý, giúp phong phú tri thức nghề nghiệp chính mình. Nàng giả nam trang, một mặt đọc sách, một mặt cầm giấy đi học hỏi, một đường cố gắng khởi đầu,hơn mười năm sau, nàng bắt đầu mở một cửa hàng nhỏ, đến bây giờ trở thành thương gia cung ứng tứ bảo văn phòng lớn nhất, trong đó nghiên mực là vang danh khắp thiên hạ.

Tô Thải Tần từ mười lăm tuổi bắt đầu liền có người tới cửa cầu hôn, vài năm trở lại đây, sợ Tô gia lọt vào tay kẻ xấu, Tô Thải Tần mắt không một cái coi trọng. Tất cả mọi người nói nàng mắt cao hơn đỉnh, nhưng mọi người cảm kích biết nàng không thể mất Tô gia được. Nàng một cái nữ nhi Tô gia, mẫu thân lại là nữ tử truyền thống, nàng lo lắng cho mình sau khi lấy chồng, sẽ có người lừa dối nàng một tay ςướק đoạt gia sản khổng lồ.

Huống chi nàng lăn lộn thương giới hơn mười năm, rất ghét nam nhân vì tiền tài sắc đẹp mà tới cửa cầu hôn ,có người thật có người không, mười người thì đến tám, chín người, đều là vì sản nghiệp của nàng.

Vì thế nàng liền quyết định làm quả phụ, thủ Tô gia, mãi cho đến hai mươi tuổi vẫn còn là khuê nữ.

Năm đó Âu Dương gia vì lúc Tô gia xuống dốc mà hủy hôn, hiện tại Âu Dương gia có nguy cơ sụp đổ, muốn quay lại yêu cầu cùng Tô gia kết thân,ở trong mắt người khác, chắc chắn gặp phải không ít lời không hay. Lại còn thêm mắm dặm muối, Âu Dương Liệt chịu được sao?

Xem đầy đủ

Tủ truyện