hanh-phuc-trong-tam-tay-1-thichtruyen.vn.jpg

Hạnh Phúc Trong Tầm Tay

Chuyên mục: Ngôn Tình Việt Nam

Tác giả: Lữ Mộng

Truyện chưa có lượt đánh giá nào.

BTV: IZTruyen.Com

Nguồn: Sưu Tầm

Tình trạng: Đang ra

0 Đề cử

" Thưa ngài, chúng tôi đã tới trễ. "
Ánh mắt của đám vệ sĩ kia tràn ngập kính trọng. Cử chỉ hành động đều nghiêm chỉnh không chút sai sót nào.
Rốt cuộc người đàn ông đó là ai?
Ngay cả thiên kim tiểu thư của tập đoàn PR cũng không để vào trong mắt. Ngay ngày kết hôn lại khiến cô ta mất hết mặt mũi như vậy?
" Mộ Tử Hân? "
" Là anh sao? "
Lạc Nhiên ngẩn người, cô không kịp phản ứng với tình hình trước mắt. Ánh mắt có chút sợ hãi, không dám lớn giọng.
Bóng dáng của người đàn ông trước mặt, thật khiến cô hoài niệm.
Cách đây 10 năm trước, cũng từng có người bảo vệ cô như vậy...
Nhưng cậu ta , trong một đêm đã hoàn toàn biến mất. Không lưu lại thứ gì, hay vật gì làm kỷ niệm.
" Hạ Lạc Nhiên, em bị ngốc sao? Mỗi lần bị ức ђเếק đều không biết kháng cự vậy. "
Thanh âm trầm ấy...
Không sai!
Người đàn ông trước mắt không ai khác chính là Mộ Tử Hân. Thanh mai trúc mã biệt tâm biệt tích bấy lâu của cô.
" ... "
Lạc Nhiên không thể nói nên lời, cô ngẩn ngơ ngước mắt lên nhìn khuôn mặt trước mắt. Anh ta vậy mà đã lớn đến vậy.
Trưởng thành cũng khá đẹp trai... À không mà là rất đẹp.
Vậy mà 10 năm đã qua đi, cảnh vật đều đã thanh đổi. Ngay cả Hạ Lạc Nhiên cô cũng thay đổi. Nhưng Mộ Tử Hân vẫn vậy.
Vẫn đem cô giấu đi, không cho phép bất kì ai làm hại đến cô.
" Thả cô ấy ra. "
Vũ Ngạn cũng thật tài, hắn nhịn lâu như vậy rốt cuộc cũng chịu mở lời. Nhưng cũng vô ích, muốn tiến gần đến Tử Hân nhưng bị cản lại.
Đám bảo vệ bên ngoài cũng đã bị vệ sĩ của Tử Hân khống chế.
" Thả? "
" Anh muốn tôi thả ai? "
Tử Hân lạnh giọng, đưa mắt từ trên cao nhìn xuống. Lạnh lẽo thấu xương, nhưng thanh giọng vẫn điềm đạm vô cùng.
Nếu như ánh mắt có thể ɢɨết người, thì Vũ Ngạn cùng Dao Lộ có thể phải ૮ɦếƭ nãy giờ.
" Dao Lộ! cô ấy là vợ tôi. "
Vũ Ngạn đảo mắt đi nơi khác. Không dám đối mắt với Lạc Nhiên. Hắn đây là cắn rứt lương tâm sao?
Lạc Nhiên của lúc này lẳng lặng đưa mắt nhìn người đàn ông cô yêu. Khi nãy, cô vẫn ôm mộng hắn sẽ gọi tên mình.
Chờ đợi hai chữ " Lạc Nhiên " .
Nhưng cuối cùng, người hắn chọn không phải cô. Đôi mắt tràn đầy sự tuyệt vọng lẫn đau thương.
Tim đau từng cơn từng cơn, hô hấp cũng rất khó khăn.
" Thả người. "
Tử Hân trầm giọng. Anh không thể chịu nổi khi nhìn thấy Lạc Nhiên đau buồn như vậy.
Muốn ngay lập tức đưa cô rời khỏi nơi thị phi này.
" Tử Hân... Bế em được không? "
Lạc Nhiên cố nén đau thương vào bên trong. Gượng nở nụ cười hạnh phúc nhìn Tử Hân.
Chung quy lại cô cũng chỉ là một cô nhóc vừa tròn 18 tuổi thôi. Đắng cay cuộc đời cũng chưa từng nếm trãi.
Nhưng giờ đây... Tại sao cảm thấy tình yêu lại đáng sợ đến vậy.
Như một con dao hai lưỡi, nửa thì hạnh phúc . Nửa thì đâm thẳng vào tim, đau đớn vô cùng.
" Được. "
Tử Hân bước đến bế lấy Lạc Nhiên ôm vào lòng. Dịu dàng lấy áo vest che đi phía dưới chân của cô.
Mặt kệ ánh mắt chăm chăm nhìn vào cả hai, anh quay lưng rời đi như không có chuyện gì xảy ra.
" Này! Tên khốn kia , anh là ai mà dám... "
Dao Lộ hét lớn, nhưng chưa kịp nói dứt câu. Đầu súng lục đã đặt lên trán cô ta một cách nhẹ nhàng.
Không phải là một cây, mà là hơn 10 cây súng.
" Ngày mai tôi không muốn thấy cái tên PR xuất hiện tại nước A nữa. "
Tử Hân dừng bước, lạnh lùng đưa mắt nhìn về người phụ nữ đang mặc váy cưới phía sau lưng.
Ánh mắt chỉ có chán ghét lẫn khinh miệt.
" Rõ! Thưa Điện Hạ. "

Xem đầy đủ

Tủ truyện