Chương 20

Hạnh Phúc Trong Tầm Tay

Lữ Mộng 01/05/2023 11:51:10

" Đánh gãy chân, nhốt vào kho lạnh cho tôi! "
Vũ Ôn Tinh quyết đoán vô cùng, ông sợ Lạc Nhiên bỏ trốn liền muốn đánh gãy chân cô.
Đôi mắt xanh rờn không lấy chút gợn sống nào. Dường như cảnh tượng man rợ này quá đổi quen thuộc vậy.
Ngay cả sắc mặt cũng không chút thay đổi.
Vẫn lạnh như vậy!


" Đừng, đừng lại gần tôi... "
Lạc Nhiên sợ hãi tột cùng. Cô điên cuồng lùi về phía sau muốn khóc cũng không thể khóc thành tiếng.
Mặt mày nhợt nhạt không chút khí sắc.
Một đám vệ sĩ với thân hình cao lớn vây quanh cô. Trên tay bọn họ đều là những cây gậy vừa to vừa lớn.
Ánh mắt không hề mang theo chút thương xót nào nhìn cô .

" Lão Gia... "
Đưa mắt nhìn Vũ Ôn Tinh. Tên vệ sĩ này không thể nào xuống tay. Bởi người phụ nữ này dù gì cũng là người mà Đại Thiếu Gia yêu.
Nếu hắn đánh cô sống ૮ɦếƭ không rõ.
Liệu Vũ Ngạn có tha mạng cho hắn không?
" Đánh! "
Lạnh như băng.
Một gậy vừa đánh xuống Lạc Nhiên liền không chịu nổi tiếng hét thất thanh vô cùng thê thảm.
Khuôn mặt cô nhợt nhạt, đau đến cắn chặt răng. Máu bầm ứa trên chân muốn nhấc lên cũng khó khăn vô cùng.
Gậy tiếp theo gần đánh xuống liền bị Vũ Ngạn dùng tay chặn , lưu lại một vết đỏ .
" Cút! "


" Các người cút hết cho tôi! "
Hắn như phát điên muốn ɢɨết hết những kẻ trước mặt. Đôi mắt tràn ngập câm hận ghim chặt vào cơ thể máu thịt của Vũ Ôn Tinh.
Nhìn thấy Lạc Nhiên ra nông nổi này Vũ Ngạn không thể kiềm chế nổi cảm xúc của bản thân.
Muốn ôm lấy cô vào lòng, muốn bảo cô một cách toàn vẹn nhất.
" Đến cũng tốt! "
Vũ Ôn Tinh không chút giận dữ nào, dường như trong đôi mắt kia của ông loé lên tia thích thú.
Chầm chậm đứng dậy đi về phía bọn họ.
Vũ Ngạn ôm chặt lấy cơ thể Lạc Nhiên dùng người chắn giúp cô. Khuôn mặt tràn ngập lo lắng lẫn sợ hãi.
Hắn sợ...
Sợ cô bị Vũ Ôn Tinh ђàภђ ђạ người không ra người ,quỷ không ra quỷ. Càng sợ Vũ Ôn Tinh khiến cô chịu tổn thương.

Vũ Ngạn đã chọn từ bỏ.
Hắn từ bỏ Hạ Lạc Nhiên, từ bỏ tình yêu hắn dành cho cô. Để cô được sống hạnh phúc, nhưng sao Vũ Ôn Tinh lại không tha cho cô.
Ngày cô có thể rời đi, làm lại từ đầu.
Lại kéo cô xuống địa ngục thêm lần nữa?
" Vũ Ôn Tinh, ông muốn gì tôi đều có thể làm. Nhưng tôi cầu ông đừng làm tổn hại đến cô ấy. "
Hắn muốn đem Lạc Nhiên giấu đi. Muốn gánh chịu mọi đau thương cô đang phải chịu. Nhìn thấy nét mặt đó của cô.
Tim hắn...đau lắm.
Rất đau!
Lạc Nhiên vẫn còn chút ý thức cô yên tĩnh nằm trong lòng Vũ Ngạn. Quan sát từng lời nói từng hành động của hắn.
Cô có chút không hiểu .


Hắn không phải ghét cô lắm sao? Không phải hận cô lắm sao?
Nhưng giờ đây lại muốn dùng tính mạng đổi lấy sự bình yên cho cô? Đây là thế nào?
" Ngạn... "
" Nhiên Nhiên ngoan, đừng động. "


<i>Bạn đang đọc truyện tại <a href="https://IZTruyen.Com/">IZTruyen.Com</a>, web đọc truyệt tốt nhất trên trình duyệt Chrome và Safari</i>
Vũ Ngạn dịu dàng dùng chiếc khăn trên túi áo vest che đi tầm nhìn của cô. Dùng hai tay chắn ngay tai của cô.
Để cho cô không thể nghe cũng không thể nhìn thấy cảnh tượng nhẫn tâm trước mắt.
Hắn nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống đất.
" Giữ nó lại. "
Lời vừa dứt vệ sĩ lập tức đi đến giữ chặt lấy người Vũ Ngạn khiến hắn không thể nhúc nhích hay kháng cự.
Vũ Ôn Tinh nhặt cây gậy dưới mặt đất lên đánh mạnh vào người Vũ Ngạn.


" ... "
Hắn cắn chặt răng cố không phát ra tiếng.
Từng gậy từng gậy đánh xuống vô cùng nhẫn tâm. Khiến Vũ Ngạn cả người đầy rẫy vết thương. Máu trên người muốn chảy cạn.
Choang!
Vũ Ôn Tinh mệt rồi. Ông không muốn đánh nữa. Dứt khoát ném gậy xuống mặt đất.
Nhưng ông vẫn không có ý tha cho Lạc Nhiên.
" Đem nó và ả đàn bà kia nhốt vào kho lạnh cho tôi. "

IZTruyen.Com, 01/05/2023 11:51:10

Lượt xem: 600

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện