Chương 16

Hãy Về Bên Anh

Huỳnh Nhật Linh Anh 25/04/2023 23:38:59

“ Vậy giữa Lâm Thi Hạ và Tần Tiểu Niệm , người cậu yêu là ai .“ Lăng Thiếu Hàn bất ngờ hỏi
“ Cậu cũng biết từ trước đến giờ người tớ yêu là Tiểu Niệm , kết hôn với Lâm Thi Hạ bởi vì cô ta có trái tim của Tiểu Niệm .“ Lệ Ôn Diên dứt khoát nói
Đúng vậy , người mà Lệ Ôn Diên yêu từ trước giờ là Tần Tiểu Niệm khi cả hai người chuẩn bị kết hôn thì Tần Tiểu Niệm lại tự sát mà ૮ɦếƭ , trước khi ૮ɦếƭ Tần Tiểu Niệm đã hiến tim cho Lâm Thi Hạ
Lý do Lệ Ôn Diên kết hôn với Lâm Thi Hạ ai cũng đều biết vì Lâm Thi Hạ có trái tim của Tần Tiểu Niệm
Dù Lệ Ôn Diên và Lâm Thi Hạ kết hôn được 5 năm mà cậu ta lại hay ở bên ngoài dây dưa với rất nhiều phụ nữ mà mỗi người tình nhân của Lệ Ôn Diên đều có nét giống với Tần Tiểu Niệm


Mà Lâm Thi Hạ lại là bạn thân của Vân Thiên Nhược còn Lệ Ôn Diên lại là bạn thân của anh
“ Vậy sao , hiện giờ tớ mới nhận ra bản thân mình rất yêu Vân Thiên Nhược nhưng đã quá muộn màng , cô ấy và Tiểu Phi đã rời đi thật rồi .“ Lăng Thiếu Hàn nghẹn ngào
“ Vậy tại sao cậu không thử điều tra cô ta và Tiểu Phi đã rời đi đâu “ Lệ Ôn Diên ngạc nhiên hỏi
“ Tớ không thể tìm cô ấy , trong thư cô ấy đã nói hãy buông tay để cho cô ấy và Tiểu Phi rời đi đừng tìm cô ấy nữa , coi như là sự tôn trọng duy nhất của tớ dành cho cô ấy .“ Lăng Thiếu Hàn đau đớn nói
Lệ Ôn Diên giật mình khi chứng kiến Lăng Thiếu Hàn như vậy , cậu ta luôn là một con người lạnh lùng , kiêu ngạo khi yêu Lăng Nhược Vi cũng không như thế , còn có Lệ Ôn Diên thấy được Lăng Thiếu Hàn khóc , cậu ấy khóc như một đứa trẻ luôn tự trách mình

Xem ra Lăng Thiếu Hàn thật sự rất yêu Vân Thiên Nhược
Lệ Ôn Diên thầm thở dài , lắc đầu . Tại sao con người lại khó hiểu đến như thế , lúc có không trân trọng để rồi đến lúc mất đi rồi mới hối hận
Liệu có ngày , cậu cũng sẽ giống như Lăng Thiếu Hàn không
Đột nhiên , trong đầu Lệ Ôn Diên hiện lên khuôn mặt của Lâm Thi Hạ
Vân Thiên Nhược là bạn thân Lâm Thi Hạ mà Vân Thiên Nhược đã rời đi bỏ mặc Lăng Thiếu Hàn đau khổ đến như vậy
Có khi nào Lâm Thi Hạ sẽ giống như Vân Thiên Nhược mà bỏ mặc Lăng Thiếu Hàn giống như anh vậy không
“ Hàn , cậu nghĩ ngơi đi nhé ! Tớ có việc đi trước đây .“ Lệ Ôn Diên gấp gáp rời đi
Nhưng Lệ Ôn Diên mới đi được mấy bước thì giọng Lăng Thiếu Hàn vang lên đằng sau khiến anh ngừng bước , cả người run rẩy
“ Ôn Diên , Tần Tiểu Niệm đã ૮ɦếƭ lâu rồi cậu cũng đừng mãi sống trong quá khứ , bên cạnh cậu còn có Lâm Thi Hạ hãy trân trọng cô ấy khi cô ấy còn ở bên cạnh cậu đừng giống như tớ đến khi mất đi rồi thì mới biết hối hận nhưng lúc đó đã quá muộn màng rồi . “
Nhưng Lệ Ôn Diên vẫn không nói gì mà vẫn rời đi để lại Lăng Thiếu Hàn trong căn phòng cô đơn , lạnh lẽo như lúc ban đầu


Anh có thể nhìn ra được Lệ Ôn Diên rất yêu Lâm Thi Hạ nhưng vì mãi cố chấp sống trong quá khứ nghĩ rằng mình vẫn còn yêu Tần Tiểu Niệm
Rồi một ngày đó Lệ Ôn Diên cũng sẽ giống như anh
[…]
Mới đây nhanh thật , từ ngày Vân Thiên Nhược và Tiểu Phi rời đi đến đây đã gần một năm , hôm nay là giao thừa ở trên trời đang bắn pháo hoa , xung quanh mọi nhà đều đoàn tụ , ấm áp cùng nhau đón tết chỉ có mình anh là cô đơn , lạc lõng không có nhà để về
Khiến anh càng nhớ đến Vân Thiên Nhược và Tiểu Phi , trước đây anh cũng đã từng có một gia đình hạnh phúc đến như vậy nhưng cũng chính tay anh phá vỡ hết mọi thứ
“ Thiên Nhược , giờ này em đang ở đâu ? Em và con đang làm gì vậy . Còn anh , rất nhớ em và Tiểu Phi .“ Lăng Thiếu Hàn đau khổ nói , hai hàng nước lăn dài ra
Anh sẽ giữ lời hứa với em sẽ không đi tìm em và Tiểu Phi nhưng anh sẽ đợi em , đợi một ngày em quay về
Cho dù mất bao lâu , đợi em cả đời anh cũng phải đợi được em
Vân Thiên Nhược , anh yêu em
3 Năm Sau

" Mẹ ơi , chúng ta về thăm ông bà ngoại sao , tại sao ba nuôi lại không về với chúng ta vậy ạ . " Vân Tiểu Phi buồn bã nói
" Tại vì , ba nuôi bận công việc nên chúng ta về trước , đợi ba nuôi xong việc sẽ về sau chơi với Tiểu Phi nhé ! " Vân Thiên Nhược xoa đầu con
Nghe Vân Thiên Nhược nói đợi ba nuôi xong công việc , sẽ về chơi với Tiểu Phi nên con bé rất vui vẻ , không còn buồn bã như hồi nãy nữa
Nhìn khuôn mặt vui vẻ của Tiểu Phi , Vân Thiên Nhược cảm thấy rất vui , cô rất sợ con bé sẽ buồn dù chỉ là một chút thôi
Mới đây chớp mắt đã 3 năm rồi nhanh thật Tiểu Phi cũng đã được 4 tuổi rồi , từ ngày cô rời khỏi thành phố này khi đó Tiểu Phi vừa tròn 1 tuổi thôi
Ngay cả giờ thành phố cũng đã thay đổi không còn như 3 năm trước đây nữa , nơi đây đã mang rất nhiều đau khổ khiến cô không bao giờ có thể quên được , kể cả cô cũng không muốn gặp lại người đó nữa
Vân gia
Vân Thiên Nhược và Tiểu Phi về đến Vân gia , thì thấy Hứa Như Vân mẹ của cô và dì Thẩm quản gia , đã đứng trước cửa đợi cô và Tiểu Phi
3 năm rồi cô chưa từng về nhà lần nào cô rất nhớ mẹ và nhớ cha , nhưng vì bất đắc dĩ cô phải mang Tiểu Phi rời đi nơi khác sống
" Mẹ , Nhược Nhược của mẹ về rồi đây " Vân Thiên Nhược nghẹn ngào nói


Vân phu nhân vui mừng thấy con gái và Tiểu Phi đã quay về , không kìm lòng mà khóc rất nhiều , bà ôm Vân Thiên Nhược xoa đầu con bé
" Nhược Nhược , con gái của mẹ , đã chịu khổ rồi . " Vân phu nhân cảm động nói
" Bà ngoại ơi , Tiểu Phi cũng rất nhớ bà nữa . " Tiểu Phi nũng nịu nó
Chợt nghe thấy tiếng con nít nói , Vân phu nhân nhìn xuống phía dưới thấy một đứa bé gái nũng nịu nắm chặt đầm bà , đôi mắt to tròn , long lanh , khuôn mặt rất giống Lăng Thiếu Hàn , đôi môi đỏ mọng rất giống con bé Vân Thiên Nhược
Là Tiểu Phi , đứa cháu bà yêu thương nhất nhưng khi được 1 tuổi đã rời đi cho đến giờ
" Tiểu Phi đây sao , mau lớn thật lại đây bà ngoại bế nào "
Vân phu nhân lau nước mắt bế Tiểu Phi lên tay hạnh phúc hôn lên má con bé một cái , Tiểu Phi cười khúc khích không thôi
Vân phu nhân hôm nay biết con gái và cháu gái về , nên đã dặn dò dì Thẩm nấu rất nhiều món ngon Vân Thiên Nhược thích ăn nhất
Ăn cơm tối xong cha mẹ cô yêu cầu cô và Tiểu Phi dọn về Vân gia ở , để cho ba mẹ cô có thể chăm sóc cho Tiểu Phi tiện hơn , nhưng cô không đồng ý cô đã mướn một căn hộ ở bên ngoài , sẽ dọn ra riêng một mình cô và Tiểu Phi sống với nhau thôi
[ = ]


Hôm sau , Vân Thiên Nhược và Tiểu Phi đi siêu thị mua một ít đồ ăn để ở nhà dự trữ
" Mẹ ơi , có thể mua cho Tiểu Phi một ít kẹo được không ạ . " Vân Tiểu Phi nũng nịu nói
" Không được , con đó ngày nào cũng ăn kẹo sẽ sâu răng đó nha . " Vân Thiên Nhược nhéo mũi cô bé một cái
" Đi mà mẹ , mẹ mua kẹo cho Tiểu Phi đi mà , Tiểu Phi hứa sẽ ngoan ngoãn nghe lời mẹ . " Tiểu Phi rũ mắt xuống , giả vờ uỷ khúc
Vì không muốn thấy Tiểu Phi buồn bã , uỷ khúc nên Vân Thiên Nhược thở dài , đành bó tay phải chịu mua kẹo cho con bé thôi
Con bé được ba nuôi cưng chiều quá , nên muốn gì được cái đấy xem ra lần này cô phải trách mắng anh ấy mới được , cứ chiều con bé riết sẽ hình thành thói quen xấu cho con bé
Vân Thiên Nhược mua rất nhiều kẹo bánh cho Tiểu Phi , khi quay lại định nói với Tiểu Phi sang chỗ tính tiền , nhưng lại không thấy con bé đâu
" Tiểu Phi , Tiểu Phi ... Con đâu rồi . " Vân Thiên Nhược hốt hoảng
Cả một siêu thi rộng lớn như thế này , cô phải biết tin Tiểu Phi ở đâu đây , Vân Thiên Nhược lo lắng chạy đến nhờ bác bảo vệ tìm kiếm Tiểu Phi giúp cô
Còn bé Tiểu Phi sau khi được mẹ hứa sẽ mua bánh kẹo nên rất vui vẻ , chợt cô bé nhìn thấy ở phía bên kia là một người đàn ông rất giống baba , nên cô bé đã chạy tới phía người đàn ông đó
Tiểu Phi vì quá chạy nhanh nên không để ý , cô bé đã đâm thẳng về phía người đàn ông đó , cô bé vì đau quá nên đã oà khóc
Lăng Thiếu Hàn thấy có một cô bé chạy đâm thẳng vào người mình , rồi té ngã ra cô bé đột nhiên oà khóc to lên khiến cho nhiều người xung quanh dừng lại chỉ trỏ nhìn anh
Anh không còn cách nào khác đành bế Tiểu Phi lên tay dỗ dành cô bé nín khóc , nhìn cô bé có vài nét rất giống với anh và đặc biệt đôi mắt cô bé rất giống với Vân Thiên Nhược , khi cô bé này khóc có vài nét rất giống với vẻ mặt khi Vân Thiên Nhược khóc
Nhìn cô bé này đột nhiên anh lại nhớ đến Tiểu Phi đứa con gái bảo bối của anh , nếu như năm đó cô ấy và Tiểu Phi không rời đi thì một gia đình sẽ hạnh phúc , cô bé này nhìn tuổi cũng bằng với Tiểu Phi
" Ngoan , cô bé đừng khóc nữa , khóc nhiều sẽ rất xấu . " Lăng Thiếu Hàn dỗ dành cô bé
" Thật vậy sao ạ , như vậy cháu sẽ không khóc nữa . " Tiểu Phi ngừng khóc , đưa đôi mắt đỏ hoe nhìn anh
" Ba mẹ cháu đâu , cháu bị lạc sao . " Lăng Thiếu Hàn xoa đầu cô bé hỏi
" Không ạ , cháu đang mua kẹo với mẹ cháu , thì thấy chú rất giống với baba của con nên cháu đã chạy tới chú . " Tiểu Phi đáng thương nói
Cô bé đưa hai bàn tay nhỏ xíu lên sờ vào mặt Lăng Thiếu Hàn rồi cô bé vùi vào lòng anh
" Thật sao , vậy baba cháu đâu . " Lăng Thiếu Hàn ngạc nhiên hỏi
" Mẹ nói baba cháu ૮ɦếƭ rồi ạ , cháu chỉ có ba nuôi thôi ! " Tiểu Phi bĩu môi nói
Đột nhiên , anh nghe thấy cô bé bảo baba của cô bé mất rồi anh cảm thấy trong lòng anh rất đau , cảm thấy cô bé thật đáng thương , một cô bé dễ thương , đáng yêu như thế này lại không có ba
Không hiểu sao khi lần đầu gặp cô bé này anh lại rất thích cô bé này cảm giác rất quen thuộc đến khó tả
" Vậy sao , để chú đưa cháu đi tìm mẹ cháu nhé . " Lăng Thiếu Hàn xoa đầu cô bé
Anh bế Tiểu Phi trong tay định xoay người lại đi tìm mẹ của cô bé thì đột nhiên có một bàn tay kéo anh lại ôm lấy đứa bé từ trong tay anh
" Tiểu Phi , con đã đi đâu vậy . Biết mẹ lo lắng đi tìm con khắp nơi không hả ? " Vân Thiên Nhược nức nở nói
Cô đau lòng ôm Tiểu Phi vào lòng , nước mắt không ngừng rơi ra
Lần này là lỗi của cô , nếu như cô không nắm tay con bé thì con bé sẽ không lạc mất cô , cô cứ tưởng mình sẽ không đươc gặp lại Tiểu Phi nữa
Vân Tiểu Phi thấy mẹ liền ôm chặt mẹ không ngừng , đôi mắt đỏ hoe
" Mẹ ơi , con xin lỗi , là do con sai rồi con sẽ không để mẹ lo lắng cho con như vậy nữa đâu . " Tiểu Phi khóc nói
Một màn nãy giờ đều lọt vào tầm mắt Lăng Thiếu Hàn , anh đứng hoá đá từ nãy giờ , từ lúc giọng nói người phụ nữ này vang lên khiến anh cảm thấy rất quen thuộc
Đúng vậy , giọng nói này khiến anh không bao giờ quên được là giọng nói của cô Vân Thiên Nhược , trái tim anh đập nhanh lên
" Cảm ơn anh nhiều vì đã tìm được Tiểu Phi ... "
Vân Thiên Nhược đang nói giữa chừng thì cô đứng dậy , ngẩng cao đầu lên định nói cảm ơn với người đàn ông đã tìm được Tiểu Phi giúp cô
Nhưng không thể ngờ người đàn ông đó lại là Lăng Thiếu Hàn
Lăng Thiếu Hàn ngạc nhiên cũng không kém gì Vân Thiên Nhược
Đúng rồi , chính là cô ấy gương mặt đó khiến anh không bao giờ có thể quên được
" Thiên Nhược , cuối cùng em cũng về rồi" Lăng Thiếu Hàn nghẹn ngào , vui mừng nói

IZTruyen.Com, 25/04/2023 23:38:59

Lượt xem: 2007

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện