Chương 16

Kẻ Thứ Ba - Tống Thị Phương Anh

Tống Thị Phương Anh 03/05/2023 11:43:54

Từ những câu nói đầu tiên trong lần đầu gặp gỡ ,cũng đều như hứa hẹn sẽ nắm chặt tay nhau chẳng rời xa…thế mà mùa đông chưa tới anh đã làm tim tôi trở nên băng giá…tôi đã ngu ngốc tin lời nói của đàn ông,một kẻ trăng hoa ăn chơi nổi tiếng…phải…tôi k có tư cách tức giận anh ta…tôi trách tôi nhiều hơn!


Trong bữa tối cùng người yêu cũ…Đức cứ xoay xoay chiếc dĩa…Tâm nhận ra Đức đang có chuyện từ sau khi đi gọi điện thoại
-Anh có chuyện gì đang khó nghĩ đúng không?
Đức ngẩng lên ấp úng
-Anh sao…k có …

-Anh mỗi lần nói dối đều không nhìn vào mắt em,nói đi em có thể chia sẻ cùng anh,sáu năm qua chúng ta đã phải xa cách nhau quá lâu nên em nghĩ chúng ta k nên giấu diếm nhau điều gì?
-Anh có việc phải về thành phố giải quyết công việc
-Một tháng qua ở cạnh em anh đâu có cần làm việc ,chắc chắn không phải công việc ,hay bố anh đã phát hiện ra em đã quay lại
-Có thì sao,anh ở bên em là đủ ,em k cần lo chuyện đó,nói cho anh biết ngoài lý do vì bố anh ép em ra thì còn lý do gì khác k?
-Không có…em không có…( Tâm ấp úng)

-Vậy anh về thành phố trước…anh sẽ chờ em ở đó…
-Chúng ta sẽ kết hôn ạ
Đức đột nhiên khựng lại rồi cười nhẹ
-Anh đi trước…
Anh ta rời khỏi nhà hàng trong vội vàng…chỉ còn Nam ở lại để đưa Tâm ra Hà Nội…Tâm nhìn Nam
-Anh ấy có cô gái khác đúng không vậy?
-Cái này cô nên trực tiếp hỏi sẽ tốt hơn
-Tôi có thể cảm nhận được điều đó nhưng k sao,tôi tin ở tình yêu anh ấy dành cho tôi dù cho đã xa cách thì anh ấy vẫn luôn giữ tôi ở vị trí cao nhất trong lòng…
-Cái này tôi k chắc đâu,cái gì cũng có thể thay đổi theo năm tháng…trên đời này không gì là không thể,tôi cũng có câu hỏi như cậu Đức,ngoài bố cậu ấy ép ra thì cô có lý do gì để biến mất như vậy?
Tâm lau miệng ánh mắt đầy vẻ lo lắng…

Trên đường về Đông báo cho Đức rằng không tìm thấy Thu đang ở đâu
-Sao lại k thấy,khi cô ấy ra khỏi nhà k cho người theo sao,kitty cô ta đang làm quái gì vậy
-Sếp…cậu biết tính cô Thu mà,cô ấy là cô gái rất mạnh mẽ quyết đoán,nhìn như vậy rồi cô ấy sẽ không chấp nhận.
-Rồi sẽ phải chấp nhận…
Trở về nhà Kitty ngồi quỳ ở sân…Đức nhăn mặt
-Cô biết mình có lỗi vậy mà vẫn làm
-Hãy để cô ấy đi,cô Thu xứng đáng gặp được người tốt hơn cậu
-Cô thì biết cái quái gì về chuyện giữa chúng tôi…
-Cậu chỉ muốn chơi bời còn gì,cậu luôn lãng quên cô ấy…cô nào cậu cũng muốn,vậy hãy đến với người mà cậu thực sự yêu…
Đức bật cười anh ta châm thuốc hút…” Nhốt kitty lại”

Đông cúi đầu “ sếp,xin hãy nương tay vì kitty quá nhiều tình cảm với Thu nên”
Đức nhìn Đông khiến Đông k dám ngẩng lên nhìn…
Kitty rút trong túi áo đưa cho Đức “ Cô ấy gửi cho sếp”…
Đức vội vã giật lấy tờ giấy…” Khi anh cầm tờ giấy này chúng ta có lẽ đang rất xa nhau rồi,tôi đã từng đổ vỡ hôn nhân một lần nên khi gặp được anh yêu thương tôi cứ nghĩ rằng à…mình đã gặp đúng người…tôi đã mơ về tình cảm thật đẹp nhưng giờ thì hết rồi,tôi k còn tình cảm gì với anh nữa…chúng ta đã chia tay nhau trong êm đẹp,tôi chúc anh hạnh phúc”…
Đức ôm đầu…anh ta sờ tay lên những dấu 乃út trên tờ giấy…ngồi trong vườn hoa anh ta nhớ lại lúc anh ta và Thu làm vườn
-Sao anh trồng nhiều cẩm tú cầu màu tím vậy
-Nó thể hiện cho sự chung thuỷ nên anh thích
-Cẩm Tú cầu màu hồng cũng rất đẹp nó biểu tượng cho hạnh phúc nên em sẽ trồng bên này cẩm tú cầu màu hồng nhé
-Sao cũng được miễn là em thích
Đức nhìn những khóm Cẩm Tú Cầu màu hồng đang khoe sắc…anh ta gập tờ giấy lại rồi bảo Đông…
-Tìm cô ấy về cho tao trong 5 tiếng,tao cho mày 5 tiếng…

-Vâng…
Thu sau cuộc gọi cuối cùng cô ném chiếc điện thoại vào thùng rác rồi dắt tay con lên chiếc xe buýt có lẽ như cô xác định về nơi nào đó rất xa…
Đức k tìm được Thu anh ta như phát điên
-Một đứa con gái còn sống mà chúng mày không tìm được,cút…
Nam khuyên ngăn
-Cô ấy đã cố tình trốn thì rất khó ạ
-Trốn mới phải tìm…
Tâm đi vào thấy Đức đang quát tháo cấp dưới cô ta mỉm cười
-Anh à anh sao vậy,nói to đến bên ngoài còn nghe thấy
-Em ra ngoài đi anh đang làm việc

-Xem được ngày kết hôn rồi anh,em đến báo với anh,em chỉ cưới được tháng sau thôi…
-Tháng sau…
Kitty và Đông ánh mắt lo lắng khi thấy Tâm thúc cưới …
-Dạ vâng…em cũng nói bố mẹ em rồi
-Uk vậy cứ để tháng sau đi…
Kitty đứng ra nói ngăn “ Sếp,cô Thu còn chưa tìm thấy mà ,hơn nữa sếp k thắc mắc tại sao sau 6 năm đột nhiên tìm thấy cô ta ạ”
-Trong tuần tới nếu Thu k xuất hiện tôi sẽ kết hôn nên nếu cô còn liên lạc với cô ta thì hãy nhắn lại như vậy,tôi đang chờ cô ấy trở về …
Tâm gọi cho bố của Đức
-Bác hãy cố ngăn chặn anh ấy tìm ra con bé đó nếu như Bác muốn cháu giúp chuyện như đã thoả thuận…
-Yên tâm con bé đó biến mất rồi nó k để lại dấu vết gì cả…cháu hãy nhớ thoả thuận giữa Bác và cháu,Cháu cần người còn Bác cần tài sản của nó,Bác làm vậy là vì muốn tốt cho nó dứt nó khỏi bọn xã hội đen…hãy làm cho tài sản của nó thuộc về Bác…
Tâm cúp máy “ Khi kết hôn rồi ông nghĩ tôi còn nghe ông sao,Bố mà tham cả tài sản của con trai,hèn hạ…nếu anh ấy biết mình k thể có con liệu anh ấy có chấp nhận không,bây giờ có nhiều cách để có mà nên trc mắt phải cưới nhau đã…đúng vậy…con nhỏ kia rốt cuộc là ai mà khiến anh ấy phát điên lên như vậy”…
Tại nhà Dì của Thu…mẹ Thu ngồi trc mặt Đức tỏ rõ k vui vẻ…
-Cô k biết nó ở đâu,nó k liên lạc gì cả và chỉ nhắn dì nó đúng một câu,cô làm mẹ mà còn k biết chuyện gì đang xảy ra với con mình…cô lo lắm cháu thấy thông tin gì của con bé thì liên lạc với cô nhé…
-Vâng…
Đức ra về tỏ rõ thất vọng vì đến mẹ của Thu còn không biết…anh ta đi lên xe ngồi châm thuốc hút…Hân đi ra gõ cửa…
-Anh tìm chị Thu
-Em biết à
-Em không nhưng nếu chị ấy liên lạc với gia đình em sẽ báo cho anh…
-Ok …nhờ em…!
Đức miệng ngậm ***i xe đi…ngày cưới anh ta còn cứ nhìn điện thoại…kitty chỉnh áo vest cho chú rể rồi mặt buồn bã…
-Kitty tôi cũng đã cố,cô nói tôi chơi bời đúng…lúc đầu định là vậy nhưng khi cô ấy đi rồi tôi mới biết bản thân đã thích cô ấy nhiều hơn những gì tôi nghĩ…giá như cô ấy bớt mạnh mẽ,bớt đi tính hay bỏ nhà đi thì có lẽ chúng tôi vẫn ở bên nhau…nhỉ ?
Đức cố gượng cười …
-Cậu không yêu cô Tâm nữa rồi ,đó là những gì tôi có thể nói vào lúc này,cậu nghĩ cậu ép cô ấy *** nên cô ấy sốc và cậu muốn có trách nhiệm…dù với ai cậu cũng đều có lỗi cả…giờ có lựa chọn cũng quá muộn rồi…
-Tôi đã cố chờ cô ta rồi…thật đấy …
Đức nói rồi quay ra lễ đường…cuộc điện thoại gọi tới số máy của Kitty cô buông thõng tay…
Kitty chạy vội vào lễ đường trên tay cầm bó hoa Tú Cầu…Đức và Tâm đã xong thủ tục giờ đang nâng rượu mời khách…kitty ghé vào tai Đức
-Của sếp
Đức thấy bó hoa tú cầu màu hồng…anh ta khựng lại…
-Khi nào
-Vừa có người đưa hoa tới tôi đã giũ lại cậu giao hoa rồi …cậu ta nói có một cô gái đúng là Thu đến nhờ giao bó hoa này…cậu ấy nói cô ấy nhắn “ Chúc anh hạnh phúc”…
Đức tay cầm bó hoa chạy ra bên ngoài khiến Tâm ngỡ ngàng nhìn theo “ Anh đi đâu vậy”
Đức ra bên ngoài giữa ngã tư đường anh ta nhìn xung quanh…” Em đang ở đâu vậy…Thu…xuất hiện đi “…
Thu đứng bên kia đường sau bến xe buýt ôm miệng bật khóc với chiếc bụng bầu rất to gần tới ngày sinh…cô xoa tay lên bụng “ Mẹ con mình sẽ ổn…xin lỗi vì để con k có bố…mẹ xin lỗi”…
Kitty chạy ra bên ngoài nói vội vã “ Sếp…cậu bán hoa đó nói…đúng là cô gái trong ảnh nhưng …nhưng cô ấy đang bầu rất to”
Đức rơi bịch bó hoa xuống nền đường…
-Có bầu…
-Dạ đúng…
Đức nhớ lại
“-sinh con cho anh nhé
-Anh không sợ em sẽ sinh ra đứa trẻ không bình thường à
-Anh không sợ,chỉ cần là con của em và anh là được,em đồng ý không?
-Dạ vâng”
Đức giữa ngã tư đường anh ta cười như kẻ điên…Tâm mặc váy cô dâu đi ra nhìn thấy Đức cứ đứng cười như kẻ điên …cười đến chảy nước mắt…cô ta ra kéo tay Đức
-Anh sao vậy?
-Anh là Đức Chất…anh có thể có bất cứ thứ gì anh muốn…thế nhưng chỉ có cô ấy là không thể có …
-Giờ anh nói như vậy khác nào em là kẻ thứ ba ngay trong ngày cưới của em và anh sao
-Đúng thế,em chính là kẻ thứ ba…nếu như em k xuất hiện thì cô ấy đang ở bên anh
Tâm tát vào mặt Đức
-Đồ khốn nạn…anh yêu tôi cơ mà đúng k,cô ta mới chính là kẻ thứ ba xen vào giữa chúng ta?
Đức lắc đầu
-Hôn nhân này em sẽ khổ đấy,chi bằng chúng ta kết thúc ngay từ bây giờ
-Không bao giờ,em k bh buông tay anh lần nào nữa…
-Anh cũng đã nghĩ gặp lại em là điều anh hạnh phúc nhất nhưng k phải…anh cứ dối lòng mình rằng anh còn yêu em nhưng không,anh hết yêu em rồi…
Anh ta quay ra nhặt bó hoa tú cầu lên rồi ôm chặt…
Đức lên chiếc xe chờ sẵn rồi phóng đi…Tâm ánh mắt lo lắng khi chú rể bỏ đi ngay trong ngày cưới …cô ta gọi cho ai đó “ Con nhỏ đó nó ở đây,gϊếŧ nó đi,gϊếŧ ૮ɦếƭ nó đi”…
Đức đỗ đèn đỏ ngay cạnh xe buýt…anh ta quay sang nhìn xe buýt thấy ở ô cửa sổ…Thu đang ngủ vẻ mệt mỏi tựa đầu vào ô cửa kính…Đức hô lớn
-Đông…đi theo xe buýt kia…Thu đang ở trên đó
-Thật ah….vâng vâng
Xe đến điểm dừng…Đức đang chạy xuống xe tiến ra phía xe buýt thì thấy Thu ì ạch đi xuống bến này để chuẩn bị chuyển xe…đột nhiên thấy một tên áo đen đi tới,hắn cầm con dao bầu đi gần tới chỗ Thu…Đức nhận ra liền lao ra chỗ Thu đứng trước mặt tên áo đen…tên đó thụt con dao lại thì Đức tóm tay luôn
-Mày định đâm cô ấy đúng k
-K có tôi nhầm người thôi
Đức bẻ mạnh tay hắn nghe rắc rơi cả con dao xuống…Thu ở phía sau ôm miệng vì quá sợ…Đức quay lại nhìn Thu
-Tóm được em rồi nhé…
Thu đứng dậy ì ạch chạy thì Đức đạp tên áo đen ngã ra đường,tay hắn bị bẻ gãy…Đức đi bộ bước nhanh bằng Thu đang chạy…
-Anh chay theo tôi làm gì
-Anh đi bộ đấy chứ có chạy đâu
Thu tức đứng lại thở mồ hôi nhễ nhại
-Con anh à
-K con anh thì ai ( Thu tức quát)
-Uk ( Đức mỉm cười)
Đức rút khăn từ áo rồi lau mồ hôi trên trán Thu …giữa con phố hai hàng lá cây rơi anh ta trong bộ vest cưới lau mồ hôi cho cô gái bầu…
-Anh cưới chưa vậy?
-Anh cưới rồi
-ừ …( Thu buồn) dù sao anh mặc vest cũng rất đẹp…
-Anh mặc đầy rồi mà em k để ý đấy chứ
Hai người gượng gạo không biết nói gì
-Anh…
-Em…
-Em phải đi rồi
-Ai cho đi mà đi …anh huỷ hôn rồi
-Sao vậy
-Vì anh nhận ra anh yêu em
Đức với tay ôm lấy Thu…” Anh yêu em hơn cô ấy …”
Thu bật khóc trên vai Đức…Đức mỉm cười…
Bên kia đường kitty bảo Đông
-Tôi bảo mà còn yêu nhau sẽ lại quay về bên nhau
-Chỉ sợ phía trước còn nhiều chông gai,sếp là dân chơi mà…cô Thu liệu có chế ngự được sếp k
-Cái đó để thời gian trả lời còn hiện tại sếp hoàn toàn bị chế ngự….

IZTruyen.Com, 03/05/2023 11:43:54

Lượt xem: 29

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện