Chương 52

Lạc Lối Yêu Thương - Trang Buby

Trang Buby 03/05/2023 11:05:07

Bất chợt chị xiết chặt lấy cổ tay tôi rồi lôi đi...lôi xuống tầng một thì đi qua con Nữ , bả Tú và một vài người khác . Đi đến cửa thì gặp cô giúp việc ..sau đó từ tầng một ra vườn sau là tới nhà kho và ngôi nhà bí ẩn kia . Tôi thực sự không biết bả đang muốn làm gì nhưng có vẻ khắp người bả giống như đang bốc hỏa , cực kỳ nóng giận khiến tôi liên tưởng đến ngọn lửa ở hỏa diệm Sơn trong phim Tây du ký là mọi người biết bả nóng cỡ nào .
Ở bên trong nhà , con Nữ tay cầm cốc trà sữa hít một hơi rồi cười sảng khoái .
- Cuối cùng chuyện gì đến cũng đã đến .
Mấy con nhỏ thấy vậy hóng theo .
- Chị Nữ . Có tin gì mới à ?


- Ừ . Đợt này con Linh ૮ɦếƭ chắc.
- Sao vậy ? Có chuyện gì hót , chẳng phải nó mới đi cùng lão đại trở về hay sao .
- Chính vì đi cùng lão đại nên nó mới ૮ɦếƭ chắc .
- Bọn em không hiểu .
- Ghé sát đây tao nói nhỏ.

Tú đứng đó nhìn . Con Nữ lườm .
- Nhìn gì mà nhìn . Tránh ra chỗ khác cho bọn tao nói chuyện .
- Đúng là mấy con xà yêu , chuyên đi hại người .
- Mày ?
Tú bước đi , con Nữ bĩu môi .
- May cho mày là tao đang vui .
- Chị Nữ . Kể đi mà .
- Thông tin này tao vừa mới nghe thôi , chúng mày phải giữ bí mật đó . Chúng mày thấy ban nãy chị Hạnh không ? Thực ra là tại con Linh yêu lão đại nên chị ấy mới tức vậy đó .
-Chẳng lẽ chị Hạnh thích lão đại ?
- Cái con đầu bò này . Không biết thì lặng im nghe tao kể . Chị Hạnh trước giờ chỉ chung tình với anh Thành . Nhưng nghe nói cái ૮ɦếƭ của anh Thành có liên quan đến lão đại . Chị Hạnh tìm cách trả thù nên đã gài người vào quyến rực lão đại . Nếu lần này con Linh mà có tình cảm với lão đại thì con nhỏ đó ૮ɦếƭ chắc.


- Thông tin này thật chứ ?
- Thật 100%.
- Sao chị biết hay vậy ?
- Tao mà lại ...
Trợ lý chị Hạnh từ ngoài đi vào,mấy người kia giật mình tản ra .
Trợ lý lườm từng người một .
- Làm không lo làm còn xúm xụm ở đây làm gì ?
- Dạ chúng em đi ngay đây .
-Mà phải rồi . Chị Hạnh trên tầng à ?
- Dạ vừa dẫn con Linh ra khu đằng sau rồi ..

Trợ lý vội vàng quay mặt bước đi . Đi qua cô giúp việc nói nhỏ .
- Xin cậu hãy giúp con bé..
******
Cánh cửa ngôi nhà lập tức mở ra , chị hất mạnh tay tôi vào bên trong . Khắp căn phòng tỏa ra không khí lạnh buốt khiến tôi liên tưởng tới Bắc cực . Hất mạnh tay tôi quăng về đằng trước , tôi ngã nhào xuống dưới chân hộp kính , bên trong hộp kính chính là người đàn ông như đang nằm ngủ say đã thoang thoảng mùi giống như cơ thể đang bị phân hủy , xung quanh có rất nhiều máy móc hỗ trợ..Bước chân vào đây mà tôi cảm giác giống như là động băng . So với run sợ , tôi lại ngạc nhiên và nhớ lại đến những giấc mơ chập chờn của mình . Tôi liếc nhìn căn phòng một lượt , là những tấm ảnh của hai người được treo 4 bức tường , bên ngoài đã được che mờ bởi lớp đá mỏng .
- Nhìn đi ..nhìn người đàn ông trước mặt mày đi .. là chồng tao đó , chồng sắp cưới của tao đó .
Chẳng hiểu sao lúc này tôi lại thấy mình thương cảm với chị ta . Chị ta có thể lòng dạ không hề đơn giản, thậm chí rất nguy hiểm nhưng có điều này tôi chắc chắn chính là tình yêu dành cho người đàn ông này rất lớn lao , ánh mắt chị ta đã nói lên tất cả .
Chị ta với tay lấy bộ quần áo choàng rất dày để mặc trên người . Còn tôi thì co ro với cái lạnh cắt da cắt thịt . Hai hàm răng đánh cầm cập vào nhau .
- Em không biết chuyện gì xảy ra với chị .. nhưng mà em thực sự không hiểu ý chị muốn nói là gì ?
- Là tao có thù với thằng Khánh . Tao đưa mày về đây , cho mày mọi thứ chỉ chờ đến ngày mày quyến rũ được trái tim nó . Nhưng tao quên , tao sai vì tao không nghĩ đến việc mày sẽ yêu nó .
- Em..lạnh quá !
- Tao với anh ấy đã từng có rất nhiều kỷ niệm đẹp bên nhau . Đời người con gái ai mà chẳng có giấc mộng khoác lên mình chiếc vay trắng cô dâu .. nhưng không , giấc mộng đó đã bị nó phá bỏ , ngày cưới của tao thành ngày mặc áo tang .. mày thấy đau lòng chứ ?


Tôi gật đầu .
- Đau .. đau lắm đúng không ? 3 năm qua tao đã ôm giấc mộng trả thù và đã không ít lần thất bại .. Mày , mày đến đời tao chính là hy vọng lớn lao với tao , tại sao mày lỡ lòng nào muốn phá bỏ. Mày sẽ giúp tao trả thù chứ ?
Tôi lắc đầu ..
- Lạnh .. lạnh ..!
Chị ta liền xông tới chỗ tôi .
- Vậy thì mày ૮ɦếƭ đi .. ૮ɦếƭ đi .
Cánh cửa đột nhiên mở ra , tia nắng chiếu vào da một phần nào xua đi cái giá lạnh . Tôi nheo mắt nhìn về trước mặt , người đàn ông bước lại gần chúng tôi chính là tên trợ lý của chị Hạnh .
Chị nheo mắt đứng dậy và trợn mắt nói .
- Ai cho phép cậu vào đây khi không có sự cho phép của tôi .
Anh ta cúi đầu


- Chị Hạnh .. em xin lỗi nhưng xin chị hãy bình tĩnh lại .
- Cút .. cút ra khỏi đây trước khi tôi muốn gϊếŧ cậu .
- Chị làm vậy , anh Thành sẽ không vui .
- Cậu còn giám nói .
Hắn quỳ xuống trước mặt chị .
- Xin chị hãy nghĩ tới đại cục mà kiểm soát cảm xúc của mình .
Tôi thấy chị ta có vẻ trầm lặng hơn . Chị ta quay sang nhìn người đàn ông bên cạnh rồi rơi nước mắt .. Nãy giờ tôi gần như không thể chịu đựng thêm được nữa , tôi muốn nằm xuống co mình lại với giá buốt .
Ở bên kia cây cầu , tôi đã thấy hình dáng bố mẹ mình , càng bước đến gần thì khuôn mặt hai người càng mờ ảo .
- bố .. mẹ !
Hai người cùng quay lại nhìn về phía tôi .
- Linh . Về đi con !
- Bố mẹ cho con theo mới ( tôi khóc )
- Không được . Về đi con , đừng bước qua đây .
- Bố mẹ không nhớ con sao ? Không ôm con được một cái sao ?
- Về đi con gái . Ở nơi đó có một thiên thần cần lớn lên từ sự sống của con , có một người đang đợi con .
- Con nhớ bố mẹ ..
- Bố mẹ sẽ đến gặp con . Nghe lời bố mẹ nhé con gái .
Một tia sáng vụt mất , tôi nhìn lên bầu trời lúc này chỉ là một màu đen thăm thẳm .. tôi gào khóc trong vô vọng ..
- Bố . Mẹ ..!
Tôi mở mắt ra đã thấy mình đang nằm trong căn phòng của mình , mọi thứ vẫn vậy , đồ đạc vẫn thế , một giấc mơ tôi nghĩ đó là sự thật . Tôi đã được gặp bố, gặp mẹ . Tôi sờ lên khoé mắt vẫn còn đọng lại giọt lệ .
- Ơn giời . Cháu tỉnh rồi .
Tôi ngơ ngác quay sang nhìn về hướng có giọng nói thì thấy cô giúp việc .
- Cô .. là cô ..
- ừ . Cô đây , cháu tỉnh dậy là tốt rồi .
Tôi gục mặt xuống ôm đầu mình , tôi cố nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra . Rõ ràng là tôi nhớ tôi đang ở ngôi bà bí ẩn kia , tôi nhớ tôi lạnh cóng đến ngất đi rồi sau đó tôi không còn nhớ gì hết .Nhìn qua cánh cửa , bầu trời đã một màu đen sâu thẳm .
- Trời đã tối rồi sao cô ?
Cô cầm bát cháo thịt băm trên bàn đưa cho tôi .
- ăn cháo đi cho lại sức . Mọi chuyện hãy nói sau .
- Cô ơi . Miệng cháu đắng lắm , cháu không muốn ăn .
- Không ăn cũng phải ăn . Ăn để còn lấy sức chiến đấu . Sáng giờ cháu sốt cũng khiến cô lo lắm đấy .
Tôi cầm bát cháo thịt băm trên tay , gượng gạo cầm từng muỗng một đút lên miệng . Tầm này chỉ ăn cho có sức chứ không có cảm giác gì là ngon .
- Bác sỹ nói cháu nghỉ ngơi tầm vài hôm là ổn thôi .
- Có bác sỹ tới khám luôn hả cô ?
- Ừ . Cháu lạnh cứng lại nên chắc không biết gì cả.
- Vậy ai đã đưa cháu lên phòng vậy ?
- Là...
Cánh cửa phòng mở ra , tôi và cô cùng đưa mắt ra nhìn phía cửa . Trợ lý của chị Hạnh tới gần chỗ giường tôi nằm rồi đặt xuống bàn bên cạnh một ly nước cam.. Phải rồi ,nhờ có anh ta nên khi đó chị Hạnh mới không ra tay với tôi .
- Cảm ơn anh .
- Không có gì .
- Anh đã cứu tôi một mạng rồi .
- Đừng cảm ơn vội , vì tôi không cứu cô mãi được đâu .
Dứt lời anh ta bước đi . Cô giúp việc thở dài .
- Cậu ấy là người tốt.
- Cháu cũng thấy vậy . Trong lúc chị Hạnh muốn gϊếŧ cháu thì anh ấy đã ngăn lại .
- Có những lúc bà chủ không kiềm chế được cảm xúc của mình , hoàn toàn là mất kiểm soát .
- Cô ơi .. cháu đã thấy xác người ૮ɦếƭ trong ngôi nhà bí ẩn kia .
Cô vội vàng bịp miệng tôi lại .
- Hãy cảm ơn trời Phật vì cháu vẫn sống xót khi nhìn thấy thi thể cậu Thành ..
- Thành sao .. người đó được chị Hạnh nhắc đến nhiều lần . Cháu cũng nhận thấy chị ấy rất yêu anh ta . Nhưng tại sao Khánh lại gϊếŧ anh ấy ? Cháu thật sự không hiểu ? Nhưng cháu tin chắc phải có nguyên do anh ấy mới làm như vậy .
- Cháu đã yêu cậu Khánh rồi sao ?
- Cháu...( tôi gật đầu )
- Cháu tin tưởng cậu ấy chứ ?
Tôi gật đầu .
- Thực ra mối thù này xuất phát đầu tiên là từ cậu Thành . Ngày ấy cậu Thành với cậu Đạt ( là đại ca đã nuôi cậu Khánh từ bé ) , hai người họ là anh em kết nghĩa . Sau khi ông trùm qua đời , cậu Đạt được sự tín nhiệm và tin tưởng của mọi người đã vươn lên làm thủ lĩnh . Chính từ đó mà mối bất đồng nảy sinh , so về thực lực lãnh đạo thì cậu Thành thua cậu Đạt không đáng là bao . Có thể nói là một 9 một 10 . Cậu Thành không phục và bản tính tham vọng trỗi dậy , cậu ấy đã ngấm ngầm ra tay sát hại cậu Đạt . Khánh là người cậu Đạt hết lòng tin tưởng và thương yêu nên khi cậu ấy qua đời , mọi quyền hành đã để lại cho cậu Khánh . Tuy nhiên cậu Thành là người có dã tâm lớn , cậu ấy còn muốn chiếm lĩnh bang hội và công sức bao năm qua của cậu Đạt cho nên đã đuổi cùng gϊếŧ tận cậu Khánh và những người anh em đứng về phía cậu ấy . Tôi không rõ nguyên do bằng cách nào mà sau 2 năm, đúng vào ngày giỗ của cậu Đạt thì cậu Khánh đã trở lại và rất lớn mạnh . Cậu ấy đã hạ gục được cậu Thành , thời điểm đó chính là ngày sắp cưới của cậu ấy với cô Hạnh .
- Thì ra là như vậy , thì ra cuối cùng cũng chỉ là lấy lại mọi thứ đã mất .
- Ừ . Tôi có tiếp xúc với cậu Khánh vài lần , nhận thấy con người cậu ấy cũng rất đàng hoàng . Tôi nghe nói cậu Đạt đối với cậu ấy rất quan trọng ,là người giúp cậu ấy có được một cuộc sống tốt hơn , không khác gì một người anh trai ruột .
- Anh Khánh cũng có anh trai ruột . Nhưng anh ta rất thâm độc , còn muốn gϊếŧ ૮ɦếƭ em trai mình .
Cô thở dài .
- Ân ân oán oán , oán đến bao giờ . Cô Hạnh đã biết bao lần thất bại , tìm cả những hoa hậu và những cô gái rất xinh đẹp để quyến rũ cậu Khánh nhưng đều thất bại . Lần này có khả năng cô ấy sẽ không bỏ qua cho cháu đâu .
- Cháu biết , lòng hận thù của chị ấy quá lớn .
- Thôi ăn đi không cháo nguội hết rồi .
Tôi thở dài rồi đưa miếng cháo lên miệng .
- oẹ . Oẹ ..( xong hồi tôi ôm mồm chạy thẳng vào nhà vệ sinh nôn hết phần cháo ban nãy )
Cô giúp việc chờ sẵn ở cửa phòng .
- Linh .. cháu có sao không ?
Lau miệng rồi tôi bước ra với dáng vẻ mệt mỏi .
- Cháu không sao ..Nhưng cháu thấy khó chịu quá .
- Chẳng phải ban nãy ăn rất ngon mà .
- Là cháu cố nuốt ấy .
Cô im lặng một lúc rồi mới hỏi tôi .
- Tháng này cháu có bị chậm không ?
Tôi đang uống cốc nước cam thì tí sặc .
- Cô .. ý cô là ..?
Cô gật đầu .
- Nói nhỏ thôi .
Tôi nhớ lại , chu kỳ kinh tháng trước là đầu tháng , vậy nay đã là giữa tháng rồi . Chậm cũng phải hai tuần rồi .
Cô tròn xoe mắt nhìn tôi .
- Sao rồi ?
- Cháu..cháu ( run run )
- Chậm đúng không ?
Tôi gật đầu ..
- Cháu có dùng biện pháp phòng tránh không ?
Tôi lắc đầu .
- Vậy khả năng là có rồi . Mong là không phải .
- Trước tiên cô hãy giữ bí mật này giúp cháu trước khi xác nhận lại cô nhé .
- Ừ . Cô coi cháu như con gái nên nhất định cô sẽ không nói cho ai đâu .
Cánh cửa phòng đột nhiên mở ra , hai cô cháu lại được phen giật mình lần nữa .
.. Là chị Tú ..
Tôi và cô cùng hỏi .
- Cháu vào đây lâu chưa ?
- Chị vào đây lâu chưa ?
Chị có chút ngạc nhiên nhìn tôi và cô .
- Hai người sao vậy ? Cháu đến là mở cửa phòng luôn mà .
- Vậy à .. ( thở phào nhẹ nhõm )
- Linh .. em thế nào rồi ?
- Em ổn hơn rồi .
- Ừ. Chị vừa đi tiếp khách về nên qua chỗ e luôn .
Cô giúp việc :
- Vậy hai người nói chuyện , tôi ra ngoài trước .
Tôi ngồi xuống giường , chị Tú ngồi ghế .
- Chị cũng nghe mọi người nói qua , giờ gặp được em thấy em không sao là tốt rồi .
Tôi thở dài nhìn chị .
- Mà sao hôm nay em thấy chị mệt mỏi hơn thì phải .
- Ừ.. chị đang nghĩ không biết bao giờ chúng ta mới được tự do .
- Có lẽ chúng ta đã chọn sai con đường .
- Chị thực sự mệt mỏi Linh à . Hàng đêm đi qua những con đường nhỏ , nghe thấy tiếng cười trẻ thơ chị lại ước cho đến bao giờ mình mới có được một đứa con đúng nghĩa . Rồi chị lại sợ chị bị Sida , sợ mình không đẻ được rồi ai sẽ chịu chấp nhận lấy đĩ về làm vợ . Có những lúc chị nghĩ hay là mình sẽ liều mạng giống bé Hà . Con bé đó có lẽ là may mắn nhất khi thoát xác thành công . Đã từng không ít cô gái bị vùi dập ở đây rồi .
- Vậy là trước giờ đã không có ít cô gái muốn bỏ trốn .
- Ừ . Đa số là có bầu rồi muốn trốn .
- Xong rồi sao chị ?
- Nói ra chỉ thêm đau lòng . Kết cục thảm hại lắm em . Nếu ai cũng thoát thì đã loạn hết rồi . Bước vào thì dễ , khi đi mới khó , khó hơn cả lên trời . Ăn của họ một bữa cơm , chúng ta phải đổi lại bằng cả cuộc đời .
- Đúng là ác quỷ nơi trần gian .
- Mà nói nhỏ thôi , kẻo bọn con Nữ nghe được mà khốn nạn đó. Mẹ kiếp chị chả hiểu con quỷ đó ăn gì mà sống dai thế . Cái thứ chuyên đi vùi dập người khác , dạo gần đây nó còn đang cặp với tên Tuấn nào đó ngoài Hà Nội . Nghe nói đại gia mới cưới vợ , vợ cũng là con nhà đại gia . Thằng đó ăn no dửng mỡ hay sao đó .
- Tuấn sao ? ( tôi nghĩ đến tên Tuấn rồi sau đó lại lắc đầu , chắc chỉ là sự trùng hợp )
- Em biết tên đó sao ? À mà hình như hắn từng muốn bỏ 300 triệu mua một đêm của em đó .
Tôi bắt đầu thấy nhột , nếu là vậy thì chắc là hắn rồi .
Đồng hồ lúc này điểm 11giờ39 phút .
- À mà thôi em nghỉ ngơi đi . Mới ốm dậy nên còn rất mệt . Chị cũng về phòng tắm rửa thay đồ đã .
Tôi gật đầu .
- Vậy chị ngủ ngon .
Lúc này tôi mới bắt đầu đi tìm chiếc điện thoại của mình , tôi gần như lục tung căn phòng nhưng không thấy đâu . Điện thoại đối với tôi rất quan trọng , nó là công cụ duy nhất giúp tôi kết nối được với anh . Chắc hẳn anh đang lo cho tôi lắm , cả ngày nay chúng tôi đã không liên lạc với nhau rồi. Tôi thất vọng nằm vật xuống giường rồi suy nghĩ về mọi thứ . Màn đêm cô quạnh , nỗi sợ vây bủa quanh tôi .Tôi nhớ anh , nhớ vòng tay ấm áp và cái ôm bình yên nơi anh .. tôi ước giá như mà anh đang ở bên cạnh tôi thì mọi chuyện sẽ nhẹ nhàng hơn. Ngày mai khi thức dậy , tôi sẽ phải đối mặt với mọi thứ . Rồi bất giác tôi đưa tay sờ nhẹ lên chiếc bụng phẳng lì của mình để suy nghĩ , có phải giữa chúng tôi đã được kết nối với nhau bằng một mầm sống đang lớn lên từng ngày . Phải rồi , trong giấc mơ bố mẹ có nói một thiên thần nhỏ đang cần sự sống từ tôi . Bất chợt tôi nở ra một nụ cười hạnh phúc cho sự kết tinh tình yêu của tôi và anh , nụ cười ấy chỉ vài phút rồi vụt tắt vì những gì sắp xảy ra . Chị ấy muốn tôi gϊếŧ anh đó là điều không thể , tôi gϊếŧ anh có khác nào tôi gϊếŧ đi chính linh hồn mình ..
Sáng sớm hôm sau khi tỉnh dậy tôi cũng chẳng biết mình đã ngủ thϊếp đi từ lúc nào . Mặt trời đã lên cao , ngày mới bắt đầu với những lo lắng bồn chồn . Cuối cùng thì việc gì đến cũng phải đến , tôi phải đối mặt với chị Hạnh một lần nữa . Chị quăng mạnh chiếc điện thoại xuống giường .
- Trả lời hắn ta đi . Đừng để nghi ngờ .
Tôi cầm chiếc điện thoại lên , đã có 39 cuộc gọi nhỡ và rất nhiều tin nhắn từ anh và những số khác . Có cả số của Trang .
- Tao muốn mày sống để chuộc những lỗi lầm của mày . Đừng trách tao đến đường cùng .
- Chị đang uy hϊếp em đó à ?
- Tao nói là tao làm thật . Hồ sơ lý lịch của mày tao đã nắm gọn trong lòng bàn tay , mày có muốn bố mẹ mày yên nghỉ dưới cửu tuyền không Linh ( chị ta vất tập hồ sơ xuống chỗ tôi )
Tôi run run cầm lên trước mặt , trong đây có đầy đủ nguồn gốc và lý lịch từng người trong gia đình tôi .
- Tao biết , tao biết mày cũng muốn trả thù cho bố mẹ mình .tao đã từng nói chỉ cần mày ngoan ngoãn nghe lời thì tao có thể giúp mày mọi việc . Tao cũng đang giúp mày đó thôi .
- Rốt cuộc chị muốn gì ? Tại sao lại điều tra tôi .
- Vì mày dồn tao tới đường cùng .
- Nếu chồng chị không hại họ trước thì ai người ta hại chồng chị .
Chị thay đổi sắc mặt rồi giáng mạnh tay xuống mặt tôi khiến tôi choáng váng .
- Mày vừa nói gì ? Mày ngon thì nói lại tao nghe .
- Chị thật ác độc .
- Tao ác độc ? Vậy nó thì tử tế ? Nó biết thừa bố nó hại ૮ɦếƭ bố mẹ mày mà vẫn lao vào mày . Vậy là nó đúng ?
Tôi chống tay xuống giường rồi đứng dậy .
-Chị vừa nói gì ? Ai gϊếŧ bố mẹ tôi ?
- Bố thằng Khánh đó . Bố nó là bộ trưởng kế nhiệm sau thời bố mày đó con ngu .
Cả thế giới như sụp đổ trước mặt tôi , tôi không muốn nghe , tôi không muốn nghe ..
- chị nói dối .
- Không tin thì mày hỏi nó đấy . Tao muốn mày gϊếŧ nó chính là đang giúp mày nữa đó . Hay mày muốn sống hạnh phúc bên đứa con của người đã gϊếŧ hại bố mẹ mình ? Mày muốn sinh con cùng nó , rồi con mày gọi bố nó bằng ông nội . Nghĩ cũng hay nhỉ , chắc hẳn bố mẹ mày sẽ tự hào về mày lắm đây .
Tôi bịt chặt tai lại rồi lắc đầu .
- Đừng nói nữa .. xin đừng nói nữa .
Chị ta hất mạnh tay tôi ra .
- Vểnh tai nghe tao nói đây này .
Nước mắt tôi cứ thế thi nhau tuôn rơi, lòng đau quặn thắt như đứt từng đoạn ruột . Tôi không muốn nghe , tôi khuỵ xuống thành giường , đầu đập vào thành gỗ mà vẫn không có cảm giác , bởi lẽ nó có thấm thía là bao so với vết thương trong lòng .
- Nghe vẻ đau khổ vì tình gớm nhỉ. Có như vậy mày mới hiểu được phần nào cảm giác của tao .
Dứt lời chị ta quay mặt bước đi , tôi thẫn thờ như kẻ mất hồn . Thật khó có thể chấp nhận được mọi chuyện và Ước gì đây chỉ là một giấc mơ . Điện thoại liên tục reo lên cuộc gọi , tôi không đủ Dũng khí để bắt máy trong lúc tâm trạng đang rối bời .
Cả sáng hôm đó tôi chôn mình trong nỗi sợ , sợ những lời chị ta nói là sự thật . Kéo tất cả rèm cửa lại , tôi nép mình ở một góc trong bóng tối. Nỗi sợ hoà cùng nỗi nhớ như gặm nhấm trái tim tôi từng giây từng phút . Chị ta nói đúng , nếu một ngày tôi bất chấp tất cả để đến bên người đàn ông ấy thì cả đời này tôi sẽ không bao giờ thoát khỏi được bản án lương tâm của chính mình . Trên con đường tốc độ của tình yêu , có lẽ hai chúng tôi đến với nhau đã vượt quá tốc độ cho phép để bây giờ nỗi đau cũng vượt gấp trăm vạn lần . Giá như chúng tôi bình tĩnh hơn , sống chậm hơn thì mọi chuyện sẽ khác , sẽ nhẹ nhàng lương tâm hơn rất nhiều . Tôi không thể cho phép bản thân mình tha thứ cho người đã khiến gia đình tôi tan nát , không thể tha thứ dù người đó có là ai..
********
Hạnh ở trong phòng làm việc cùng trợ lý .
- Cậu liên hệ lại với bên Páp Lịt chưa ?
- Dạ rồi .
- Hắn nói sao ?
- Hắn không thể đợi đến ngày giỗ của đại ca được , vì khi đó hắn có việc quan trọng .
- Sao nữa ?
- Hắn nói nếu được thì tuần sau sẽ về Việt Nam .
- Vậy còn bên lão Vũ .
- Nghe nói lúc ở Hà Nội đã xảy ra xung đột với tên Khánh nên hắn rất nóng lòng trả thù .
- Tốt lắm . 3 thế lực hợp lại thì phần thắng sẽ nằm trong tay . Điều tôi lo ngại chính là tên Kiệt thôi .
- Dạo gần đây không thấy hắn xuất hiện .
- Chắc đang đau khổ vì tình .
- Nghe nói bên hắn ta cũng có một người phụ nữ sống cùng .
- Vậy sao ? Điều tra cho tôi cô ta là ai .
- Dạ chị .
- Cậu còn gì muốn nói với tôi không ?
- Chị định giao Linh cho Páp Lịt sao ?
- Tôi nhấn mạnh lần nữa . Đừng vì tình cảm cá nhân mà làm hỏng việc chính . Lúc ở chỗ anh Thành , cậu nhớ cậu hứa với tôi gì chứ ?
Tên trợ lý nhớ lại .
- Chị Hạnh . Xin chị niệm tình tha cho cô ta , nếu cứ tiếp tục ở đây cô ta sẽ ૮ɦếƭ đấy .
- Nó đáng phải ૮ɦếƭ . Nó phản bội mình đó .
- Chị Hạnh . Mối thù của đại ca em hứa sẽ trả thù giúp chị . Chỉ xin chị tha cho cô ta một lần .
- Mày yêu nó rồi à ?
- Em.. em nào dám .
- Tha cho nó cũng được , để giao cho Páp Lịt .
Khi đó vì lo cho tính mạng của Linh nên anh đã vội vàng đồng ý .
- Sao ? Trên đời này thiếu gì đàn bà , chị sẽ kiếm cho mày một đứa hơn nó .
- Em xin phép đi làm việc của mình .
******
Tại Khách sạn.
A Hổ :
- Hắn đang mang người tới , nói chúng ta chuẩn bị tiền.
Trịnh Gia Khánh bần thần nhìn chiếc điện thoại trên tay .
A Vàng :
- Đại ca .
- Ừ .
- Hắn sắp tới rồi ạ , định vị đang ở gần đây .
- Cậu chuẩn bị tiền xong chưa ?
A Hổ đặt vali tiền lên bàn .
- Đã chuẩn bị xong ạ .
Cốc ..cốc ..
A Vàng .
- Đến rồi đại ca .
Cánh cửa mở ra. Từ ngoài một người đàn ông bụng phệ dẫn theo một thanh niên tầm 30 tuổi đi vào , hai tay đã bị trói chặt , trên mặt có nhiều vết bầm tím do bị đánh đập .
Ông bụng phệ ra lệnh cho đàn em đứng ngoài chờ .
- Đại ca . Liệu tin tưởng được không ?
- Tôi tin cậu ta là người sòng phẳng .
A Vàng :
- Hai người vào đi . Đại ca chúng tôi đang ở bên trong chờ .
Trịnh Gia Khánh châm điếu thuốc hít một hơi rồi nói .
- Đúng là người tôi cần tìm chứ ?
- Lão đại . Cậu yên tâm , tôi nào giám làm ăn bố láo với cậu . Tôi cũng phải khó khăn lắm mới bắt được hắn ta , hiện ra hắn ta đang nợ tiền lô đề của tôi rất nhiều , cả trong sòng bài nữa .
- Bao nhiêu ?
- 700 triệu .
- Một tên người chẳng ra hồn người thế kia mà các ông cũng giám cho vay 700 triệu sao ?
- Đấy là hắn nói quen biết cậu Vũ nên chúng tôi mới tin .
Trịnh Gia Khánh lập tức dập điếu thuốc xuống gạt tàn rồi đứng bật dậy .
- Ông nói sao ? Quen biết thằng Vũ .
Hắn lên tiếng :
- Phải đấy . Nếu anh Vũ biết được các người bắt tôi thì anh ấy sẽ không tha cho các người đâu .
Trịnh Gia Khánh nháy mắt A Hổ . A Hổ liền cầm Vali tiền đưa cho tên bụng phệ .
- Giao dịch thành công . Việc đã xong , ông có thể đi .
Tên bụng phệ cầm theo Vali tiền rời khỏi .
Trịnh Gia Khánh nhìn tên kia một rút khẩu súng ra chĩa thẳng vào đầu tên đó .
-Mày có hai lựa chọn . Hoặc là ૮ɦếƭ , hoặc là biết điều .
Hắn run run nói .
- Tôi .. tôi sẽ biết điều ạ .
-Bây giờ tao hỏi gì mày phải trả lời đó .
- Được .. được .
- Mày thấy hai người này quen chứ ( đưa ra bức ảnhh của bố mẹ Linh )
Hắn giật mình rồi ấp úng ..
- Tôi .. tôi không cố ý.
- Mày biết hai người họ không ( súng sát đầu )
- Dạ ..dạ biết ạ .
- Bọn họ có thù gì với mày mà mày lại gϊếŧ họ ?
- Tôi ..tôi không liên quan .
A Vàng đấm mạnh tay vào bụng nó .
- Hãy thành thật . Lần 1 là cảnh cáo !
- Tôi .. tôi thực sự không biết Họ . Lúc đó vì chơi lô đề cờ bạc thua quá nhiều nên tôi đã bất cần đời . Tôi được người ta thuê để gây ra vụ tai nạn .
- Người đó là ai .
- Cậu Vũ . Trịnh Gia Vũ !
- Tại sao hắn chọn mày và đến giờ vẫn chưa gϊếŧ mày ?
- Làm gì có chuyện chưa muốn gϊếŧ . Hắn ta tìm tôi khắp nơi , mấy lần tôi ૮ɦếƭ hụt rồi . Hắn muốn gϊếŧ người diệt khẩu .
- Hãy ra đầu thú đi . Tao sẽ bảo đảm tính mạng cho mày .
- Chuyện này ..
- Có những ai đằng sau cứ khai báo hết ra .
-không được đâu . Cậu không biết nó cơ to lắm , bố nó là bộ trưởng . Tôi làm vậy khác gì lấy trứng trọi đá .
- Tao nói tao sẽ bảo đảm cho mày .
- Tôi lấy gì tin anh .
- Mày không tin thì cũng phải tin . Vì tao là ông trùm .
- Ông .. Ông trùm ? Trịnh Gia Khánh .
- Đúng ..
Hắn run sợ quỳ gối xuống .
- Xin anh đừng gϊếŧ tôi . Ban nãy tôi không biết .
- Vậy đầu thú chứ ?
- Tất nhiên là .. là có ạ .
- Tốt lắm .
- A Hổ.. cậu sắp xếp tạm thời chỗ ở một hai hôm cho hắn .
- Dạ đại ca .
A Vàng :
- Đại ca định hạ gục bố mình thật sao ạ?
- Ông ta làm sai thì phải nhận hậu quả thôi ( mắt buồn xuống ).. mà phải rồi , tình hình Linh thế nào rồi ?
- Nghe nói vẫn rất ổn .
- Tại sao tôi không liên lạc được cho cô ấy .
Vừa dứt lời thì tiếng chuông điện thoại reo lên tin nhắn .
- Tối nay 8 giờ em muốn gặp anh ở công viên giải trí .
Anh nở nụ cười trên khoé môi .
- Cô gái ngốc này . Cuối cùng thì đã liên lạc được với em rồi .
A Vàng thấy đại ca vui lên cũng vui không kém .
- Tình yêu là một thứ gì đó thật khó lý giải .
*****
7 giờ 30 phút , tôi ăn một bát cháo xong bắt đầu thay một chiếc đầm thật xinh , đánh thêm ít son , chuốt mắt cara cho thêm xinh .
Cô giúp việc hỏi tôi :
- Cháu định đi đâu à ?
- Cháu cần đến một nơi gặp một người .
- Bà chủ đã biết chưa ?
- Cháu có nói rồi .
- Bà đồng ý sao ?
- Dạ .
- Vậy đi sớm về sớm .
Đúng 8 giờ kém 15 phút , tôi bắt đầu rời khỏi nhà và bắt chiếc taxi đến điểm hẹn . Tôi biết người của chị Hạnh có đi sau theo dõi nhưng tôi vẫn coi như không biết chuyện gì . Tiết trời hôm nay thật đẹp , vầng trăng tròn rọi sáng xuống mặt đất , bầu trời lấp lánh những vì sao , từng cơn gió mát thoảng qua làm dịu tâm hồn mỗi con người . Thời tiết đẹp như vậy quả rất thích hợp cho việc hẹn hò đôi lứa .
Bước xuống ô tô , từ khoảng cách không quá dài cũng không quá ngắn , vừa đủ để tôi có thể ngắm thật rõ dung mạo của anh . hôm nay anh mặc chiếc áo polo trắng , quần tây xám , tóc lại để mái xoăn nhẹ , dung mạo ấy vẫn nổi bật giữa bao người . Tôi rơi nước mắt nhìn anh , nhìn cho đến khi anh quay mặt nhìn thấy tôi . Tôi vội vàng lau đi những giọt nước mắt tiến lại gần .
- Anh chờ em lâu chưa ?
Bất chợt anh cúi xuống nhìn tôi rồi đưa tay sờ lên má tôi .
- Em lại khóc đó à ?
Mắt ngấn lệ nhưng tôi vẫn lắc đầu .
- Không có . Chỉ là bụi bay vào mắt em thôi . Hôm nay trời đẹp thật ấy .
Anh gật đầu vài cái nhưng có vẻ vẫn không hoàn toàn tin là bụi bay vào mắt .
- Nếu em có chuyện gì buồn thì phải lập tức nói với anh đó .
- Em biết rồi mà . Mà nay nhìn anh khác thế ?
- Anh sợ em chán với hình tượng thường ngày nên A hổ đã bày cách cho anh thay đổi đó . Nhìn có đẹp hơn không ?
- Lúc nào anh chẳng đẹp .. đẹp đến nỗi các cô gái ở đây đi qua anh đều phải ngoảnh mặt lại liếc nhìn rồi kìa . Khổ con gái nhà người ta .
Sau hồi chúng tôi nắm tay nhau đi vào trong .
- Nhưng mà sao lại chọn công viên giải trí ?
- Vì em muốn quay trở lại tuổi thơ .chóng nhớ cũng chóng quên .
Anh im lặng nhìn tôi , chắc anh cũng đang nghi ngờ điều gì đó . Tôi đứng ngơ ngác nhìn phong cảnh ở đây một lúc . Những ánh đèn lấp lánh cùng tiếng trẻ con vui đùa đưa ta quay trở lại thế giới nhiều sắc màu , nó sẽ giúp ta xoa dịu phần nào thế giới u ám đang ở trong lòng ta . Nhìn những gia đình mặc áo đồng phục cả nhà , cùng nhau cười nói , cùng nhau trao ánh mắt yêu thương mà khiến tôi ao ước muốn có . Tôi đã từng nghĩ đến anh , nghĩ đến ngôi nhà và những đứa trẻ của hai đứa . Có lẽ đó sẽ mãi là một giấc mơ không bao giờ thành hiện thực .
Bất chợt anh đặt tay lên vai tôi rồi chỉ về hướng chiếc xe đυ.ng điện.
- Em muốn chơi trò đó không ?
- Xe dụng sao ?
- Ừ ..
- Chơi cùng em nhé !
- Anh nữa hả ?
- Phải .
Xong rồi tôi kéo anh về phía những chiếc xe đυ.ng điện , tôi vừa lái xe vừa suy nghĩ rồi lại mải mê ngắm nhìn anh . Sở dĩ ngày hôm nay tôi hẹn anh ra đây chính là xin một ít kỷ niệm cuối bên anh , kỷ niệm này tôi sẽ cất gọn vào một góc nhỏ trong tim . Lời nói chia tay thật khó nói lên lời .
- Linh .. cẩn thận !
Tiếng hét của anh khiến tôi giật mình , tôi đã không để ý mà đâm thẳng vào vành lao .
- Á..
Nhân viên bảo vệ thấy thế chạy ra .
- Trời ơi . Lớn thế rồi mà không biết chơi bằng trẻ con . Hỏng hết xe người ta rồi .
Khánh đỡ tôi dậy rồi túm lấy cổ áo nhân viên bảo vệ .
- Mày có mù hay không ? Không thấy người ta đang bị xây xát chân tay à ?
- Ơ hay cái cậu này . Hỏng xe thì ai đền .
- Mày có tin tao dập tắt cái khu vui chơi này không hả ?
Tôi thấy vậy liền gỡ tay anh ra khỏi tay áo hắn ta.
- Thôi đừng anh . Buông người ta ra được rồi .
- Cái thái độ ૮ɦếƭ giẫm của thằng này thật khiến người khác tức điên .
Khánh buông tay ra khỏi người hắn rồi vất xuống đất khoảng chục tờ 500k . Anh cầm tay tôi bước đến chiếc xích đu .
- Em ngồi xuống đây , anh đi tìm mua thuốc sát khuẩn .
- Em không sao mà .
- Thật là ksao chứ ?
- Thật .
- Mà sao hôm nay em mất tập trung vậy ?
- Chắc tại anh đẹp trai quá .
- Lại nịnh !
Tôi mỉm cười tựa đầu vào vai anh rồi nhắm mắt lại . Tôi không biết còn có cơ hội tựa đầu vào vai anh lần nữa không ? Xa anh rồi có lẽ sẽ rất nhớ mùi hương cơ thể ấy , nó thật đặc biệt .
- Anh à ..
- Ừ ..
- Em muốn mình dừng lại .
Khánh giật mình nhìn tôi .
- Gì chứ ?
- Em mệt mỏi quá rồi .
- Linh ..
- Em hoàn toàn nghiêm túc . Không nói xạo !
- Tại sao phải dừng lại trong khi mọi thứ vẫn đang rất tốt đẹp .
- Em không thể yêu con trai của kẻ thù mình được . Hết đêm nay thôi chúng ta sẽ là kẻ thù của nhau ..

IZTruyen.Com, 03/05/2023 11:05:07

Lượt xem: 31

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện