Lãnh Trầm Dương
FULL

Lãnh Trầm Dương

Chuyên mục: Ngôn Tình Việt Nam

Tác giả: Tử Dạ Tịch

Truyện chưa có lượt đánh giá nào.

BTV: IZTruyen.Com

Nguồn: Phố Ngôn Tình

Tình trạng: Full

0 Đề cử

- Lãnh tổng, đùa dai quá sẽ mất vui.
- Anh nghe không hiểu ý tôi sao? Cố Lăng là người của tôi, là mẹ của con trai tôi. Anh muốn thay tôi nuôi con à? - Lãnh Trầm Dương trịnh trọng nhắc lại, đứng thẳng người hai tay nhét vào túi quần, thái độ đầy vẻ tự tin, anh sẽ ςướק Cố Lăng về bên mình.



Tống Vương hóa đá, ngây người ra trước câu nói của anh, gã quay sang Cố Lăng, ánh mắt đỏ ngầu tức giận hỏi :
- Những điều anh ta nói là sao đây?
Tất cả mọi người trong lễ đường đều im lặng xem màn kịch đặc sắc trước mắt. Lãnh tổng ςướק cô dâu Tống tổng, tin này được truyền ra thì sẽ ra sao chứ?
Nét mặt ai cũng đầy vẻ mong đợi, họ đang đợi Cố Lăng trả lời.
Cô Lăng nhếch mép, lười biếng nói :
- Đúng vậy, tôi đang mang thai của Lãnh Trầm Dương, định hôm nay sẽ nói cho mọi người biết.

Cố Hạc ngã ngồi xuống ghế vì bất ngờ, chuyện gì đây, con gái ông làm sao lại có qua lại với Lãnh tổng? Nếu biết sớm như vậy ông đâu cần ép cô lấy người mình không yêu?
Tống Vương tức giận, tay siết lại thành nắm đấm, gân xanh cũng nổi đầy trên mặt. Chuyện xấu hổ này khi truyền ra thì mặt mũi nhà họ Tống biết giấu ở đâu?
Gã muốn Ϧóþ ૮ɦếƭ cô ngay tức khắc, tại sao từ đầu lại không nói, bây giờ làm bẻ mặt gã như vậy, sao gã có thể chịu được?
Ba mẹ Tống Vương cũng thất thần, sau đó sắc mặt chuyển sang giận dữ.
- Vậy mà cô còn đến đây, cô không biết nhục sao? - Ông Tống quát lớn, nhìn Cố Lăng đầy sự tức giận, khuôn mặt ông khó coi đến cực điểm, tái xanh vô cùng đáng sợ.
Cố Lăng bị chửi cũng không bất ngờ, điều này cô đã nghĩ từ trước rồi, chỉ là khi nghe tận tay thì không thấy thoải mái, ai mà bị chửi còn vui vẻ được?
Cô rất muốn phản bác, nhưng biết nói gì, tất cả cũng là do người ba tham danh lợi của cô, trách ai đây?
Cố Lăng đứng ngây ra đó, cô liếc sang Lãnh Trầm Dương nhìn một cái, thấy sắc mặt anh đã thay đổi, hình như là có chút không vui.
- Chửi người của tôi, ông muốn Tống thị phá sản à? - Giọng nói đầy uy ђเếק của anh vang lên, khiến ông Tống sợ ૮ɦếƭ kђเếק, im lặng không dám lên tiếng. Không ai dám chống đối Lãnh Trầm Dương cả, chống đối, chỉ có cái ૮ɦếƭ.
Bầu không khí rơi vào tĩnh lặng, không ai dám hé miệng nửa lời.


Lãnh Trầm Dương nhìn sang cô, ánh mắt có phần dịu dàng hơn rất nhiều, nhìn cô mặc y phục hôn lễ, quả thật rất đẹp, đáng lí ra anh mới là người được ngắm cô đầu tiên.
Thong dong tiến về phía trước, đứng trước mặt Cố Lăng, anh ngang nhiên trước mặt mọi người nắm lấy tay cô kéo đi, không hề quan tâm đến thái độ của ai có ra sao.
Cố Lăng cảm thấy tức cười, cô không nghĩ hôm nay anh lại đến đưa cô đi, là có gì do gì sao? Hay là anh đã tin cô, hay là anh muốn trêu đùa cô cho vui?
Đi theo bước chân của Lãnh Trầm Dương, cô cũng không quay đầu, cũng không gạt tay anh ra.
Lãnh Trầm Dương đưa cô lên xe, cho cô ngồi ghế phụ, sau đó mới khởi động xe, tăng tốc.
- Lãnh tổng, hình như anh đã nhầm, tôi là người của anh khi nào chứ? - Cố Lăng vẫn còn nhớ chuyện cũ, cô không hề vui. Hôm đó anh dám nghi ngờ cô, đã vậy cô không cần anh can thiệp vào cuộc sống của mình, không có anh cô vẫn có thể lo cho con mình chu đáo.
Xoay vô lăng một vòng chạy ra đường lớn, Lãnh Trầm Dương liếc nhìn cô, đáy mắt có ý cười. Cô gái này muốn phủ sạch quan hệ đây.
- Ngủ cũng đã ngủ rồi, em còn nói không phải là người của tôi? - Anh âm trầm, ánh mắt đầy ý cười.
- Ngủ chung thì sao? Điều đó không chứng minh được điều gì cả! - Cố Lăng phản bác bằng sự lạnh lùng, cô vẫn vậy, không hề vui.
- Đã mang thai con tôi, em còn muốn chối? - Không cho cô đường lui, anh muốn cô phải nhận mình là người của anh.

- Thai? Tôi phá rồi.

Xem đầy đủ

Tủ truyện