Chương 53

Tình Nhân Của Anh

Thảo Phạm 26/04/2023 09:47:48

“Em thật độc ác…”


Đông Quân Hạo chỉ là quá kích động cho nên mới ôm cô, nhưng Khương Uyển Đồng không hiểu cho hắn. Cô đẩy hắn ra, tát hắn một cái thật đau đớn.
“Nếu không ở trước mặt người khác thì đừng có làm thế.”
“Ừ, tôi biết rồi.”
Đông Quân Hạo gật đầu. Đây là lỗi của hắn, không thể trách Khương Uyển Đồng được.

Đông Quân Hạo và Khương Uyển Đồng, một người thì hèn mọn, một người thì kiêu ngạo.
Hai người di chuyển tới phòng ăn. Nhà hàng này có đội ngũ an ninh rất tốt, cho nên Khương Uyển Đồng cũng thoải mái hơn. Cô không phải làm mấy cái hành động ngọt ngào đầy giả dối với Đông Quân Hạo.
Khương Uyển Đồng ngồi ăn, không nói với Đông Quân Hạo một câu nào, còn hắn thì chăm chí nhìn vào bàn tay của cô.
Nếu có thêm chiếc nhẫn của mẹ hắn trên đó, chắc chắn bàn tay ấy sẽ đẹp hơn vạn lần. Trước kia, Khương Uyển Đồng luôn lấy cớ là chiếc nhẫn đó rất quý, cho nên cô không dám đeo khi ra ngoài.
“Ăn xong thì em muốn đi đâu nữa không?”

“Tuỳ anh.”
“Mà thôi… chút nữa tôi đưa em về nhà, em nên dành thời gian cho con nhiều hơn.”
Động tác của Khương Uyển Đồng đột nhiên dừng lại. Với tính cách bình thường của Đông Quân Hạo, không phải hắn nên lợi dụng ngày hôm nay để thể hiện tình cảm sao?
“Tôi không ở bên hai đứa được, tất cả đều phải nhờ em rồi.”
“Đừng hòng nghĩ tới chuyện lợi dụng con để tôi động lòng.”
Đông Quân Hạo không nói gì, chỉ cười khổ.
Quan tâm cô, quan tâm con cũng là sai. Người chồng chưa cưới này quả thực rất thảm hại.
“Tôi ăn xong rồi, về thôi.”
“Mới có hơn bảy giờ, sớm quá.”
“Tôi bảo anh đi đâu thì đi, nhưng anh bảo về nhà đấy thôi.”

Vậy là Đông Quân Hạo ngay lập tức nắm lấy tay Khương Uyển Đồng, cô dứt thế nào cũng không ra. Cô để ý rằng mỗi khi ra ngoài với mình, Đông Quân Hạo sẽ đeo găng tay.
Từ lúc nào hắn đã thế này, cô cũng không nhớ nữa.
“Tôi chỉ mượn em một hôm.”
Tính tò mò của Khương Uyển Đồng bỗng nhiên trỗi dậy. Cô muốn xem xem Đông Quân Hạo muốn làm gì.
Vì phố đi bộ cách nhà hàng không xa, hai người tự đi bộ đến đấy. Cơ thể của Khương Uyển Đồng đã được điều dưỡng một thời gian nhưng vẫn chưa khoẻ hoàn toàn. Cô đi được một lúc thì đã thở hồng hộc, hai chân mềm nhũn ra.
“Đồng… Đồng Đồng!”
“Anh rốt cuộc bảo tôi ra đây để làm gì chứ?”
Đôi chân yếu ớt này lại khiến cô nhớ đến những kí ức không vui.
“Tôi chỉ muốn chúng ta có thể hẹn hò một cách bình thường, không thể sao? Em xem, có bao nhiêu…”
“Được rồi, tôi hiểu rồi, không cần phí lời. Chỉ hôm nay mà thôi.”

Đông Quân Hạo cùng người xuống, quay đầu lại nói với Khương Uyển Đồng, “Lên đi, tôi cõng em.”
Khương Uyển Đồng không điên mà từ chối. Cô cho Đông Quân Hạo ảo tưởng, sau này hắn ngã lại càng đau. Cô nhảy lên lưng Đông Quân Hạo, hắn cõng cô đi.
Hiếm lắm mới có dịp Đông Quân Hạo cười tươi như hoa nở thế này.
Khương Uyển Đồng thầm nghĩ cứ tận hưởng niềm vui này đi Đông Quân Hạo, anh sắp không còn cơ hội để cười nữa đâu.
Tối nay, hai người giống như những cặp đôi bình thường khác, cùng nhau đi dạo, cùng nhau đi mua đồ.

Đúng mười giờ, xe của Đông Quân Hạo đỗ trước cửa nhà Khương Uyển Đồng. Điều cô không ngờ là cha mẹ của cô ra đón, còn bế theo hai đứa nhỏ.
Đông Quân Hạo lần đầu được nhìn thấy con, đôi mắt cứ dán lên hai bé con mặc chiếc váy màu hồng phấn. Đó là con của hắn và Khương Uyển Đồng. Hai đứa rất giống mẹ, tim hắn giống như muốn tan chảy.
“Mẹ… sao mẹ lại đem hai đứa ra đây?”
“Nó là con rể của nhà này, ba người gần gũi hơn chẳng phải sẽ tốt hơn sao?”

Nhưng đây không phải là kế hoạch của Khương Uyển Đồng.
Đông Quân Hạo ra khỏi xe, bước đến chỗ Khương Uyển Đồng. Cha mẹ ở đây, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn Đông Quân Hạo gần gũi với con.
“Sau này, chú chính là cha của hai đứa rồi.”
Đó rõ ràng là con gái ruột của hắn, nhưng đáng tiếc, hắn lại không thể nhận con.

IZTruyen.Com, 26/04/2023 09:47:48

Lượt xem: 1078

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện