Yêu Râu Xanh Trong Thang Máy
FULL

Yêu Râu Xanh Trong Thang Máy

Chuyên mục: Ngôn Tình Việt Nam

Tác giả: Rùa Cạn

Truyện chưa có lượt đánh giá nào.

BTV: IZTruyen.Com

Nguồn: Sưu Tầm

Tình trạng: Full

0 Đề cử

Lương Duyên Hắc Ám

- Thảo chị có việc này muốn nhờ em giúp.



- Chị cứ nói đi ạ, nếu giúp được em sẽ giúp ngay.
- Ngày kia Sếp và chị sẽ đi gặp đối tác bên Anh để đàm phán hợp đồng, nhưng nhà chị vừa gọi đến nói bệnh của mẹ chị đột nhiên trở nặng. Chị muốn về quê ngay hôm nay để xem mẹ thế nào, cũng chưa biết khi nào sẽ đi làm lại, chị nghe người nhà nói lần này mẹ bệnh rất nặng có khả năng sẽ không qua khỏi.
Thảo thấy nỗi buồn hiện rõ trên đôi mắt chị, trên đời này có gì quan trọng hơn ba mẹ đâu.
Thở dài cố kiềm lại cảm xúc để không khóc, chị nói tiếp:
- Chị muốn nhờ em đi với Sếp gặp mặt đối tác vì trong công ty chị thấy em là người rất giỏi tiếng anh.

Nghe xong, Thảo rất bất ngờ và lúng túng trả lời:
- Dạ chuyện này... Trước giờ em chỉ làm bên bộ phận thiết kế công việc của một trợ lý em chưa từng làm qua.
- Không sao, hợp đồng chị đã chuẩn bị xong hết rồi chỉ còn chờ đàm phán thôi.
- Chuyện này Sếp có biết không ạ?
- Sếp chính là người đề bạc em đi thay chị .
- Dạ, nếu vậy em sẽ cố gắng làm tốt, chị cứ yên tâm về quê chăm sóc mẹ, em chúc bác mau khỏe.
Chị trợ lý cảm ơn Thảo rồi rời đi. Thảo nghe câu chuyện của chị mà trong lòng xót xa. Trên đời này không ai tránh khỏi sinh lão bệnh tử, thế nên sinh lão bệnh tử thực ra không đáng sợ, khủng khϊếp nhất có lẽ là nỗi đau chia ly, trong phút chốc mất đi vĩnh viễn người mình yêu thương.
Thảo nghĩ nếu mình rơi vào hoàn cảnh như vậy chắc cô cũng sẽ rất đau lòng, lòng cầu mong cho ba mẹ mình luôn được khoẻ mạnh để có thể ở bên cạnh mình mãi.
Thảo vừa định quay lại văn phòng làm việc thì điện thoại báo có tin nhắn.
“Chiều nay tan làm anh đợi em trước cổng công ty, anh đưa em đi ăn nhé!”


Vài chữ thôi mà đã khiến Thảo vui vẻ trở lại, tim đập rộn ràng những vẫn cố ra vẻ đỏng đảnh trả lời lại.
“Không thèm, dỗi rồi!”
Lập tức có tin nhắn hồi âm.
“Anh đợi em ở cổng ty, gặp rồi em muốn xử anh kiểu gì cũng được!”
Thảo đọc xong tin nhắn nghiêng đầu nhìn ra bầu trời xanh thẳm ngoài ban công, nền trời trong vắt dường như đang bùm lên rất nhiều chùm pháo hoa...
Tan làm, từ xa Thảo đã thấy Tâm ngồi trên xe đợi mình. Vài người bạn ra về cùng Thảo ai cũng trầm trồ khen ngợi có người yêu đẹp trai làm Thảo vừa vui vừa ngượng. Nhưng trước mặt bạn trai cô vẫn thể hiện khuôn mặt giận dỗi vì chuyện thất hứa của anh hôm trước.
Tâm tỉ mỉ đội mũ bảo hiểm cho Thảo, kéo gác chân phía sau xe ra. Hai người đi đến một nhà hàng món Nhật. Không gian vô cùng sang trọng, đến bàn ăn cũng được trang rất trang trí cầu kỳ. Vừa ngồi xuống Thảo đã e dè nói với Tâm:
- Đi ăn thôi tối thôi mà, có cần xa xỉ vậy không?
- Đi ăn ở đâu không quan trọng, quan trọng là em không giận anh nữa.
Thảo không nói gì nghiêng đầu sang hướng khác, tủm tủm cười trong lòng. Tâm lại tiếp tục dỗ dành:
- Thảo, đừng giận anh nữa, gần anh anh bận công việc thật mà. Thông báo cho em một tin vui, anh vừa mua nhà.

Thảo nghe xong ngạc nhiên nhìn Tâm rồi phàn nàn:
- Thật vậy à, chuyện lớn vậy anh cũng không nói cho em biết một tiếng. Em thấy em bây giờ chẳng quan trọng với anh nữa rồi.
- Sao em lại nghĩ vậy, tất cả nổ lực anh đều là vì em mà. Cho anh chút thời gian anh nhất định sẽ cưới em cho em một cuộc sống hạnh phúc.
Nghe những lời này Thảo thấy mình giống như một tảng băng không thể không tan chảy trước mặt trời. Sự ấm áp và ngọt ngào của Tâm trong phút chốc đã làm tan biết tất cả giận hờn trong cô. Cô phụng phịu cất giọng:
- Anh làm gì cũng phải giữ gìn sức khỏe, không được làm việc quá sức, tiền có thể kiếm cả đời mà.
- Anh biết rồi, bà cụ non.
Thức ăn được mang ra bàn, đôi tình nhân nói cười vui vẻ đến tận lúc ra về. Lúc ra về Tâm còn tặng cho Thảo một bó hoa to để sẵn trong cốp xe. Thế là, cô hoàn toàn hết dỗi, chỉ còn lại ngập tràn tinh yêu dành cho Tâm.
Tâm đưa Thảo về chung cư, lúc này vẫn còn khá sớm mới 8 giờ tối. Thảo định khi ăn xong cô sẽ cùng bạn trai đi xem phim nhưng Tâm nói còn có việc nên phải về sớm. Dừng xe trước cổng chung cư, Tâm mở cốp xe đưa lại bó hoa cho Thảo sau đó cẩn thận tháo mũ bảo hiểm cho cô.
Hiếu tình cờ chạy bộ về ngang vô tình nhìn thấy hình ảnh rất tình tứ này của hai người. Tự nhiên tâm trạng của anh lại có chút khó chịu, giống như người đi trong đêm tối đã lâu bỗng nhìn thấy một đóm sáng lóe lên ở rất gần nhưng sau đó rất nhanh lại tắt ngúm. Có một chút thất vọng pha một chút tuyệt vọng.
Nghĩ lại Hiếu thấy bản thân mình rất vô lý, một cô gái vừa xinh đẹp lại giỏi giang như vậy làm sao có thể không có bạn trai được? Anh thật ngớ ngẫn khi đang cố mong chờ điều gì đó không bao giờ xảy ra. Những nguyên tắc của bản thân trước đó không biết đã đem vứt đi đâu hết.
Nhìn kỹ lại Hiếu phát hiện gương mặt người đang đi với Thảo rất quen, hình như đã gặp ở đâu đó rồi. Ngẫm nghĩ một lúc Hiếu nhớ ra mình đã gặp chàng trai này ở một quán bar. Lúc Hiếu vừa về nước có một vài người bạn rủ đi bar, Hiếu hiếu kỳ muốn biết sao mười năm bar club ở Sài Gòn thay đổi thế nào nên cũng đồng ý đi mặc dù hiện tại không còn thích những nơi náo nhiệt nữa.


Trong bar Hiếu nhìn thấy Tâm đi cùng một phụ nữ khá đứng tuổi trong có vẻ là một người thành đạt. Hiếu vào bar nhưng không uống gì chỉ quan sát xung quanh nên nhớ rất kỹ khuôn mặt của Tâm hôm đó. Hơn nữa Tâm và người phụ nữ đó rất gây chú ý khi cả hai khiêu vũ với nhau cử chỉ rất thân mật.

 
Xem đầy đủ

Tủ truyện