Bên Anh Trọn Đời



Mỗi sáng, khi ánh nắng đầu tiên chiếu vào căn phòng nhỏ, Thu luôn là người dậy sớm nhất. Cô lặng lẽ ra khỏi giường, bước thật nhẹ nhàng để không đánh thức chồng mình, Hoàng. Căn bếp nhỏ dần trở nên ấm áp với tiếng dao thái, tiếng xào nấu và hương thơm của bữa sáng. Thu muốn chồng mình có một bữa ăn ngon trước khi bắt đầu một ngày làm việc bận rộn.

Hoàng là một kỹ sư xây dựng, công việc đòi hỏi anh phải di chuyển nhiều và thường xuyên xa nhà. Mỗi khi trở về, anh luôn cảm thấy yên bình khi thấy Thu đã chuẩn bị mọi thứ chu đáo. Dù công việc vất vả, nhưng mỗi buổi tối trở về nhà, được nghe Thu kể những câu chuyện đời thường, Hoàng lại cảm thấy mọi mệt mỏi tan biến.

Thu và Hoàng kết hôn đã được năm năm. Tình yêu của họ không phải là một câu chuyện cổ tích với những điều kỳ diệu, mà là một hành trình của sự kiên nhẫn, chia sẻ và hy sinh. Thu đã từ bỏ công việc ở thành phố để trở về quê sống cùng Hoàng, người cô yêu từ thời học sinh. Cô chấp nhận cuộc sống giản dị, chăm sóc ngôi nhà và làm việc nội trợ, để Hoàng có thể yên tâm theo đuổi sự nghiệp.

Một tối mùa đông, khi gió rét tràn về, Hoàng nhận được tin phải đi công tác xa trong một tháng. Anh lo lắng nhìn Thu, biết rằng mùa đông ở quê rất lạnh, và cô phải ở nhà một mình. Thu mỉm cười, nắm lấy tay chồng: “Anh đừng lo. Em sẽ giữ ấm ngôi nhà này, và đợi anh trở về.”

Hoàng lên đường với lòng nặng trĩu, nhưng anh biết Thu mạnh mẽ và kiên cường. Mỗi ngày, cô đều gửi tin nhắn cho anh, kể về những điều nhỏ nhặt xảy ra trong ngày, về việc cô chăm sóc vườn rau, hay về con mèo nhỏ mới lạc vào nhà. Những tin nhắn đơn giản đó làm Hoàng cảm thấy gần gũi và được an ủi.

Một buổi tối, khi Hoàng đang ngồi trong căn phòng khách sạn xa lạ, anh nhận được cuộc gọi từ Thu. Giọng cô run rẩy: “Anh ơi, em thấy mệt quá.” Hoàng lo lắng, cố gắng an ủi và khuyên cô đi khám bác sĩ. Cả đêm đó, anh không thể chợp mắt, lòng đầy lo lắng.

Ngày hôm sau, Hoàng nhận được tin Thu đã nhập viện vì viêm phổi nặng. Anh lập tức xin nghỉ phép và trở về nhà. Trên đường về, trái tim anh như bị bóp nghẹt bởi nỗi lo sợ mất đi người vợ yêu thương. Anh nhớ lại từng khoảnh khắc bên Thu, nhớ những nụ cười, những cái nắm tay ấm áp và tình yêu mà cô đã dành cho anh.

Khi Hoàng đến bệnh viện, nhìn thấy Thu nằm trên giường bệnh, mệt mỏi nhưng vẫn cố mỉm cười với anh, nước mắt anh trào ra. Anh nắm chặt tay cô, hứa rằng sẽ chăm sóc và không để cô phải chịu đựng bất kỳ đau khổ nào một mình nữa.

Sau một tuần chăm sóc và theo dõi, Thu dần hồi phục. Hoàng luôn bên cạnh, chăm sóc từng ly từng tí. Anh nhận ra rằng, trong cuộc sống bận rộn và công việc, anh đã quên mất điều quan trọng nhất: sự hiện diện và tình yêu thương dành cho vợ.

Khi Thu hồi phục hoàn toàn, Hoàng quyết định dành nhiều thời gian hơn cho gia đình. Anh hiểu rằng, công việc quan trọng, nhưng tình yêu và hạnh phúc gia đình còn quan trọng hơn. Từ đó, mỗi buổi sáng, anh dậy sớm cùng Thu, cùng cô chuẩn bị bữa sáng và chia sẻ những khoảnh khắc bình dị nhưng đầy ý nghĩa.

Tình yêu của họ, sau những thử thách và khó khăn, lại càng trở nên bền chặt. Thu biết rằng, dù cuộc sống có thay đổi thế nào, họ luôn có nhau, bên nhau và yêu thương nhau trọn đời.

Và cứ thế, họ sống hạnh phúc, mỗi ngày trôi qua đều là một trang truyện đẹp, đầy yêu thương và bình yên.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *